CỚ SAO MÃI YÊU EM - Trang 222

ngủ chợt tỉnh giấc, nở rực trong ánh nắng buổi ban mai, vẻ đẹp
không gì có thể sánh bằng.

Cậu đã sớm nghe Trần Thần nói rằng, trong Đại học N có rất

nhiều nam sinh theo đuổi Diệp Phiên Nhiên. Còn thái độ của cô
dường như chẳng hề có phản ứng gì, chỉ cười nói, thậm chí còn liếc
mắt đưa tình với mọi người, chẳng hề giống với năm xưa cô đối xử
lạnh lùng bài xích cậu. Bất kể thời gian có thay đổi thế nào, thì Diệp
Phiên Nhiên trong mắt cậu vẫn mãi là người con gái khôn khéo, dịu
dàng, nhỏ nhắn yếu ớt luôn cần đến sự che chở bao bọc, cần đến tình
yêu

Thế nhưng, lúc ăn sáng tại căng tin Đại học N, những ánh mắt

xung quanh nhìn Diệp Phiên Nhiên chòng chọc như hổ đói vồ mồi
mà chẳng hề né tránh ánh mắt Dương Tịch. Cậu căm ghét những
ánh mắt đó, căm ghét thứ hóc môn trỗi dậy mãnh liệt của đám nam
sinh. Nhưng Diệp Phiên Nhiên trong độ tuổi mười tám xinh xắn
kiều diễm làm rung động lòng người. Cậu có thể thích cô, bọn họ vì
sao không thể chứ? Con người có ai mà không thích sắc đẹp chứ!

Nhưng điều khiến cậu thích Diệp Phiên Nhiên hoàn toàn

không giống với mọi người, cậu bị Diệp Phiên Nhiên hớp hồn không
hoàn toàn vì vẻ đẹp mà là một thứ tình cảm yêu mến không rõ tên
gọi. Bọn họ thích cô còn tình cảm của cậu dành cho cô là tình yêu.
Yêu sâu sắc hơn thích rất nhiều. Một người, có thể cùng lúc thích rất
nhiều người nhưng yêu thì chỉ duy nhất một mà thôi. Từ khoảnh
khắc cậu đem lòng yêu mến Diệp Phiên Nhiên thì đã xuất hiện cảm
giác mong muốn chiếm hữu cô mãnh liệt. Cậu ước gì mình có thể
từng giây từng phút ở bên cô, yêu thương cô, chăm sóc cô, nhưng
hiện giờ hai người kẻ phương Bắc người phương Nam, ngay cả
chuyện gặp cô hàng ngày cũng đã trở thành hy vọng xa vời.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.