CỚ SAO MÃI YÊU EM - Trang 245

Trần Thần này mồm mép ghê thật! Diệp Phiên Nhiên vội giải

thích: “Cậu ta nói như thể mình giống phụ nữ trăng hoa vậy. Mình
chẳng qua là tay khiêu vũ mới học nghề, học đòi theo người ta nhảy
điệu Valse, Slow. Sau này, bạn cùng phòng ký túc xá còn kéo mình
tham gia đoàn vũ hội… Bài vở khoa Trung văn chẳng mấy áp lực,
mọi người ngoài việc bận rộn yêu đương hẹn hò thì chỉ còn biết vui
chơi thôi!”

Diệp Phiên Nhiên rất thích không khí khoáng đạt, tự do, thoải

mái, không áp lực, chẳng hề có sự vụ lợi toan tính tại mái trường Đại
học N. Cô có hàng khối thời gian nhàn tản để đọc sách, nghe nhạc,
tán gẫu cùng bạn bè, cùng nhau đi dạo phố, khiêu vũ, trượt băng…
Lần đầu tiên cô phát hiện hóa ra cuộc sống vốn là điều tuyệt diệu.
Cô nóng lòng muốn tận hưởng từng giây phút đó, nóng lòng học hỏi
những điều mới mẻ. Đồng thời, cô còn nhận ra vẻ đẹp cùng sức
quyến rũ nữ tính của mình, hoàn toàn thoát khỏi dáng vẻ vịt con xấu
xí.

Lẽ dĩ nhiên, còn có cả tình yêu, thứ tình cảm kỳ diệu cảm động

nhất.

“Vậy cậu có hẹn hò yêu đương không?” Cố Nhân nhìn bờ môi

nhoẻn nụ cười mỉm của cô, như lờ mờ biết điều gì: “Là Dương Tịch
phải không?”

“Trần Thần nói với cậu à?” Diệp Phiên Nhiên hỏi rất tự nhiên.

“Không phải, mình tự đoán.” Cố Nhân quay lại nói: “Thật ra

hồi trung học năm nhất, mình đã nhận ra cậu ta thích cậu rồi. Sau đó
lại nghe nói cậu ta theo đuổi cậu…” Thực lòng mà nói, thời trung
học Diệp Phiên Nhiên là người con gái rất đỗi bình thường, bất kể là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.