CỚ SAO MÃI YÊU EM - Trang 274

suốt chuyến đi. Khổ sở như thế, chẳng còn niềm vui đi du lịch gì
nữa!”

“Quả là yếu ớt!” Trần Thần quở trách Diệp Phiên Nhiên: “Thảo

nào mà điểm thi thể dục của cậu thường dưới trung bình, học kỳ này
môn bóng rổ ba bước cậu lại không đạt yêu cầu nữa à?”

“Đúng thế!” Diệp Phiên Nhiên chau mày khổ sở: “Thầy giáo

thể dục báo với tớ học kỳ sau thi lại rôi!”

“Không sao, không sao!” Dương Tịch an ủi: “Để đi du lịch về

rồi anh dạy em ném bóng ba bước, bảo đảm em sẽ qua ngay thôi!”

“Đừng tự tin quá, cậu chưa thấy dáng vẻ ném bóng ba bước

của cô ấy đâu, ngáo ộp như chim cánh cụt ấy. Tớ thấy cậu ấy ngoài
viết văn hay thì chẳng biết cái gì cả!”

“Sao cậu biết?” Dương Tịch lấy làm lạ hỏi.

Diệp Phiên Nhiên học không giỏi môn thể dục, trước khi đến

kỳ thi, chiều nào sau giờ tan học, Dương Tịch cũng ở lại với nghĩa vụ
phụ đạo cho cô môn ném bóng ba bước. Khi đó, Trần Thần vừa ôm
hộp cơm đứng ngay sân tập vừa cười nhạo tư thế của cô. Nhiều lần,
không nhịn được cậu cũng ra sân dạy cho cô nhưng dẫu cho có hai
người thầy xuất sắc chỉ dạy từng cử chỉ động tác, Diệp Phiên Nhiên
vẫn không học được.

“Chịu thôi, chắc do trời sinh não phát triển không đều!” Diệp

Phiên Nhiên nói giọng tự giễu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.