CỚ SAO MÃI YÊU EM - Trang 392

Mỗi buổi sáng thức dậy, cô pha ấm trà Phổ Nhĩ, nằm dài trên

chiếc ghế sofa ngoài ban công đọc tiểu thuyết. Tan sở lướt ngang qua
tiệm bán vải vụn ở góc đường, liếc mắt trông thấy miếng vải xinh
xắn cô liền lôi về nhà để làm rèm cửa. Thi thoảng nhàn nhã cô dạo
quanh siêu thị, xuống bếp trổ tài nấu nướng vài món ngon cho mình
ăn, bằng không thì rủ các chị em đồng nghiệp cùng đến nhà xem
phim, cuối tuần đi shopping

Những thứ cảm giác nhạy cảm, rung động, khổ sở cùng những

cơn giận dữ phẫn nộ chẳng cách gì hiểu được và rồi tất thảy đề đã
tan rã. Ba năm, vỏn vẹn ba năm, cô dường như biến thành một
người hoàn toàn khác. Nhớ lại cuộc sống trước kia của mình, cô cảm
nhận rõ rệt sự bồng bột, kiêu ngạo, vẻ tự ti nhút nhát của mình. Có
lẽ khi bản thân đang ở độ tuổi mới lớn, cô đã phần nào quá đỗi yêu
quý nội tâm suy nghĩ của mình mà thiếu đi cảm nhận về vạn vật
xung quanh. Tổng kết lại, cuối cùng cô phát hiện ra rằng bản thân
mình thực sự đã trưởng thành.

Chỉ khi trưởng thành rồi mới hiểu rằng thế gian này không chỉ

như chúng ta đã suy nghĩ, mới có thể nhận ra rằng thế giới càng
rộng lớn càng chân thực hơn.

Tuy là vậy, theo sự trưởng thành của bản thân thì những tháng

ngày rơi lệ vì một bài ca, xấu hổ thẹn thùng, tim đập nhanh mặt đỏ
ửng vì ai đó, tất thảy đều đã chẳng còn, có lẽ là sẽ chẳng bao giờ có
thể trở lại nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.