CỚ SAO MÃI YÊU EM - Trang 436

nhất đại học, giữa dòng người hối hả về quê dịp Tết, anh dùng cơ
thể mình che chắn cho cô...

Dương Tịch cũng hết sức, nhịp tim anh đập nhanh, đôi bàn tay

tê cứng, toàn thân căng như dây đàn.

Tận mắt trông thấy Diệp Nhiên Nhiên mảnh mai gầy gò hệt

như chiếc lá vàng co ro run rẩy trong làn gió thu, bị mọi người dồn
ép vào tận góc tường, anh sải tay ra hoàn toàn theo tiềm thức, mãi
tận khi phát hiện hai người tựa nhau quá gần, muốn rụt tay lại thì đã
chẳng kịp nữa. Vả lại, anh vốn dĩ không nỡ buông tay ra.

Tường thang máy bóng loáng như tấm gương, phản chiếu rõ

rệt bóng dáng hai người, thân mật nương tựa nhau, cánh tay đan
chéo nhau, hệt như kiểu ôm ấp của đôi tình nhân khiến ảo mộng cũ
trong anh ùa về.

Sợi tóc đen nhánh bóng mượt suôn đều thoang thoảng mùi

hương dầu gội khẽ cọ vào cằm anh. Anh khẽ rủ mắt trông thấy chiếc
cổ nhỏ dài, nước da trắng sáng láng mịn, phát ra ánh sáng trắng ngà
yếu ớt. Mùi hương thơm ngát đặc trưng cơ thể cô quẩn quanh trên
chiếc mũi anh, kích thích mãnh liệt ham muốn dục vọng nam tính
trong anh, khiến anh nhớ đến những lần cùng cô gần gũi thể xác,
nhớ đến từng cảnh tượng tình cảm mãnh liệt cảm xúc mạnh mẽ mà
dai dẳng. Bốn năm nhung nhớ tương tư, dằn vặt nung nấu, bốn năm
vật lộn đấu tranh, tất thảy đều hóa thành hơi thở thơm ngát thân thể
ngọc ngà, thơm mắt như hoa lan ngay trước mắt anh.

Diệp Phiên Nhiên, vì sao vẫn chỉ có em? Vì sao chỉ có em mới

có thể đánh thức ham muốn mà anh đã chôn sâu tận đáy lòng mình?
Dù rằng đôi ta bặt vô âm tín, trở thành hai kẻ xa lạ chẳng còn can hệ
gì với nhau nữa?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.