CỚ SAO MÃI YÊU EM - Trang 496

sướng hòa cùng thái độ xấu hổ ngượng ngập. Dáng vẻ cô là vậy, bất
luận cô bao nhiêu tuổi thì từng cử chỉ thái độ của cô vẫn mãi gượng
gạo rụt rè, chẳng thể thoát được vẻ nhút nhát rụt rè của nàng thiếu
nữ.

Năm xưa điều khiến anh chung tình, rung động chính là cá

tính đặc thù riêng của cô khiến người ta chỉ dám ngắm nhìn từ xa
mà chẳng dám tiếp cận. Anh bị cô quyến rũ hấp dẫn, chỉ còn biết
trao gửi tất thảy tình cảm sâu sắc nồng nàn của anh, khó lòng rứt ra
được. Cô chính là mối tình đầu tiên và đẹp đẽ của anh, cũng chính là
người phụ nữ duy nhất anh yêu quý nhất trên cuộc đời này. Sau bốn
năm xa cách, cuộc tình này chẳng những không hề phai nhạt mà trái
lại càng thêm nồng nàn cuồng nhiệt hơn trước đây. Vả lại, cả hai đều
đã học được cách trân trọng, học được cách tôn trọng tin tưởng lẫn
nhau.

Hai người yêu nhau, thực ra chẳng có gì khó khăn, điều thực sự

gian khó chính là cuộc sống chung bên nhau, chỉ khi có đủ niềm tin,
sự tha thứ cùng lòng bao dung mới có thể khiến tình yêu của hai
người bền vững.

Diệp Phiên Nhiên chưa bước đến gần thì anh đã mở cửa xe sẵn

sàng, cô ngồi vào khoang ghế phụ, thắt chặt dây an toàn, quay sang
nhìn anh: “Đi ăn ở đâu?”

Đi đâu ăn mà không được, quan trọng là đối tượng cùng đi ăn

là ai mà thôi. Bọn họ lâu rồi không cùng đi ăn tối, Dương Tịch từng
ngỡ rằng chẳng còn cơ hội nào nữa.

“Em quyết định đi!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.