CỚ SAO MÃI YÊU EM - Trang 512

Anh âu yếm hất nhẹ mái tóc mai của cô, thầm than thở trong

lòng: “Ngốc ạ, anh mong em tĩnh dưỡng tinh thần đầy đủ, đến lúc
đó làm cô dâu rực rỡ rạng ngời!”

Về đến nhà, hai người cùng nằm trên giường như mọi khi, ôm

nhau tán gẫu trò chuyện phiếm. Chiếc máy đĩa CD phát ra thứ nhạc
mềm mại du dương. Tiếng mưa rả rích tí tách trong đêm ngoài cửa
sổ, mát lạnh lòng người, không khí trong phòng yên tĩnh lặng lẽ, ấm
cúng thoải mái.

“Lần này anh đi Thượng Hải, em muốn anh mang quà gì về?”

Dương Tịch nắm chặt lấy tay cô.

“Thôi khỏi, anh chỉ cần bình an trở về là được rồi!” Cô thấp

giọng nói: “Em cảnh cáo không được thiếu một sợi tóc, khi nào về
em sẽ nghiệm thu đấy!”

Anh bất giác bật cười, quay người lại, cúi mặt nhìn cô, nói:

“Yên tâm đi, anh bảo đảm vật dụng trên người anh, chỉ có nhiều lên
chứ không ít đi!”

Nụ cười rộng mở trên khóe môi Diệp Phiên Nhiên, nhẹ nhàng

nhắm mắt, để mặc làn môi ẩm ướt của anh lăn xuống.

“Ngủ ngoan nhé, mai còn phải dậy sớm nữa!” Anh nói, hệt

tiếng thở dài.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.