CỚ SAO MÃI YÊU EM - Trang 510

Ánh đèn xe sáng rực lóa mắt, thoáng chốc sưởi ấm con tim cô

quạnh lạnh giá của cô, cũng thắp sáng đôi mắt cô.

Là Dương Tịch! Cô không thể kìm nén niềm vui mừng kinh

ngạc, phóng thẳng xuống bậc thềm, lao mình trong cơn mưa, Dương
Tịch đã mở cửa xe, căng dù, bước nhanh đến từ bên kia đường, dáng
người cao lớn, vạt áo gió màu xám khẽ tung bay phấp phới trong làn
gió.

Cô nép mình vào chiếc dù, ngẩng đầu nhìn anh, hỏi: “Anh đến

lúc nào vậy? Sao không gọi điện thoại cho em?”

“Anh cũng vừa mới đến, đỗ xe ngay dưới công ty em, thấy đèn

trong văn phòng em tắt ngúm, anh biết em đã xong việc!” Anh giơ
bàn tay kia ôm lấy bờ vai cô, khẽ dịch sát chiếc dù về phía cô.

Ngồi vào trong xe, Dương Tịch không vội khởi động máy, mà

hỏi cô: “Em ăn gì chưa?”

“Chưa!” Diệp Phiên Nhiên le lưỡi: “Em quên mất!”

“Anh biết ngay mà!” Anh lắc đầu vô vọng, chuyển sang cho cô

hộp cơm giữ nhiệt: “Anh cố tình mua bỏ hộp mang đến cho em đấy,
món cơm niêu thịt bò xào hành mà em thích, vẫn chưa nguội, em ăn
đi cho nóng!”

Diệp Nhiên Nhiên mở nắp hộp, bỗng chốc mùi thức ăn bốc lên

nghi ngút trong không gian nhỏ hẹp. Gạo trắng tinh tươm, thịt bò đỏ
hồng, hành lá xanh mướt, khiến cô thèm thuồng chực rỏ nước dãi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.