CỚ SAO NÓI KHÔNG YÊU - Trang 112

Trong chuyến du lịch ra đảo lần này, sau khi nộp xong tiền phí du lịch,

Nguyễn Tĩnh liền bị một phần tử cường đạo bắt lên xe bus. Bất ngờ nhất
chính là Tưởng Nghiêm cũng đi du lịch cùng bạn anh ta. Nguyễn Tĩnh ngồi
vào ghế mới phát hiện người ngồi phía trước chính là bọn họ, cô không
nhịn được muốn đổi vị trí nhưng kết quả là chỗ bên cạnh đã bị chắn ngang
bởi một anh chàng cường tráng đang ngồi rất ổn định.

Thử Quân là giáo viên dạy thể dục trong trường đại học, làm việc rất

nhanh nhẹn mạnh bạo. Vừa ngồi vào chỗ, anh ta liền nhằm vào Nguyễn
Tĩnh mà tấn công dồn dập, tâm tư thế nào không cần nói cũng biết. Từ
trước tới nay Nguyễn Tĩnh luôn sợ nhất là loại người này, nhưng bất hạnh
là cô lại ngồi bên phía cửa sổ nên không ra được, vì vậy mà chỉ có thể nói
cười ứng phó.

Có điều không được bao lâu thì Tưởng Nghiêm ở phía trước đã quay

đầu lại và nói một câu, “Tôi muốn ngủ, im lặng chút đi!”

Lúc ấy Nguyễn Tĩnh đã có chút cảm kích sự giúp đỡ của anh ta, nhưng

sau lại phát hiện thì ra anh ta đang ngủ thật, cô cảm thấy bản thân cần phải
tu luyện thêm để không tự đa tình nữa.

Trên đường dừng lại tại một thành phố ven biển để giải quyết bữa

trưa, Nguyễn Nhàn thỉnh thoảng lại lôi di động ra xem, hình như cô đang
đợi người nào đó, cử chỉ trông rất bí ẩn. Để tiêu cơm sau bữa trưa, Nguyễn
Tĩnh hai tay đút túi quần đứng trên bờ đê nhìn về phía những chiếc thuyền
đánh cá đang ở đằng xa.

Tưởng Nghiêm đi tới và đưa cho cô một chai nước.

Nguyễn Tĩnh có chút bất ngờ, “Cảm ơn anh!”

“Không có gì!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.