CỚ SAO NÓI KHÔNG YÊU - Trang 194

Bữa sáng tình yêu sao? Thật đúng là khó lường!

“Lúc tám giờ có một anh vô cùng đẹp trai đã mang tới đấy ạ.” Lâm

muội muội đang sửa sang lại giá vẽ bên cạnh cuối cùng không kìm nén
được nỗi tò mò có từ buổi sáng sớm hôm nay, “Chị Tĩnh, anh ấy là bạn trai
của chị phải không? Rất chín chắn đẹp trai đấy!”

A Tĩnh cầm lấy ly mocha chậm rãi uống một ngụm, “Anh ấy đi khi

nào thế?”

“Ờ, anh ấy để mấy thứ này lại rồi ngồi một lúc mới đi chị ạ. Em có nói

với anh ấy là chắc chị sắp tới đây rồi nhưng anh ấy bảo là cũng không có
việc gì.” Lâm muội muội lấy bức tranh ôm vào ngực, “Em cứ tưởng là một
mẫu người lạnh lùng chứ, ai ngờ lúc cười lên lại rất ôn nhu.”

Nguyễn Tĩnh lắc đầu, “ Lâm Huyên, em ăn sáng chưa? Nếu chưa thì

giúp chị giải quyết một phần đi, nhiều quá chị ăn không hết đâu.”

Lâm muội muội thở dài đầy ý vị sâu xa, “Nếu có một anh chàng như

thế mang bữa sáng tới cho em thì dù vỡ bụng mà chết em cũng nhất định sẽ
ăn toàn bộ.”

Nguyễn Tĩnh bất đắc dĩ cười nói, “Rốt cuộc có muốn ăn hay không

đây?”

“Muốn, muốn chứ!”

Mười hai giờ trưa, Nguyễn Tĩnh gọi điện thoại cho Triệu Khải Ngôn.

Lần đầu tiên gọi điện với thân phận người yêu, Nguyễn Tĩnh thực sự có
chút không quen.

Đầu dây bên kia vang lên hai tiếng, “Nguyễn Tĩnh?” Giọng nói của

Triệu Khải Ngôn rất trầm thấp dễ nghe.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.