CỚ SAO NÓI KHÔNG YÊU - Trang 196

lại phía sau, “Chị Tĩnh, em giúp chị đi quan sát tình tình và nếu có chuyện
gì sẽ báo cáo lại chị nhé!” Cô vừa định xoay người ra khỏi cửa thì đã gặp
Triệu Khải Ngôn đang cùng lúc tiến vào.

Khải Ngôn lịch sự gật đầu chào Lâm Huyên, “Xin chào!”

“Chào anh…” Lâm Huyên một khắc trước còn giương nanh múa vuốt

trong nháy mắt đã chuyển sang thái độ ngại ngùng.

Nguyễn Tĩnh không khỏi bật cười thành tiếng. Thì ra Triệu Khải Ngôn

có năng lực sát thương như vậy đấy! Khi thấy Triệu Khải Ngôn đang nhìn
mình, cô ho nhẹ một tiếng rồi thu lại nụ cười.

Hôm đó Triệu Khải Ngôn đưa cô tới một nhà hàng bán đồ ăn Trung

Quốc. Trên đường đi hai người không ai nói với nhau câu nào. Bình thường
mọi khi anh cũng hay im lặng lái xe, không biết là do thói quen hay vì ngồi
bên cô nên anh mới đặc biệt không muốn nói nhiều.

Tới tận bãi đỗ xe của nhà hàng mà hai người vẫn còn im lặng. Mãi tới

khi Nguyễn Tĩnh định nghiêng người mở cửa xe thì Khải Ngôn lại giữ tay
cô lại. Anh dịch chuyển đầu gối cho tới khi đôi chân thẳng dài chạm vào
đầu gối của Nguyễn Tĩnh.

Nguyễn Tĩnh nghiêng người tựa lưng vào ghế, phần tóc mái một thời

gian không cắt tỉa đã che khuất vầng trán làm cho cô thoạt nhìn có chút trẻ
con.

Khải Ngôn nhịn không được vươn tay phải chạm vào khuôn mặt anh

ngày đêm mong nhớ. Khi đầu ngón tay cảm nhận được hơi ấm của cô, Khải
Ngôn thở dài một hơi. Ngón tay lại dịu dàng vuốt ve bờ môi nhàn nhạt,
“Nguyễn Tĩnh, anh không thể…” Lời còn chưa dứt, anh đã đặt một nụ hôn
dịu dàng xuống đôi môi anh đã khát khao từ lâu lắm rồi.

Nguyễn Tĩnh không kháng cự, trong mắt cô chợt lóe lên tia sáng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.