xe, còn người ngồi ở ghế lái là chủ nhiệm Trần, người đã tán gẫu đôi ba câu
với cô lúc còn trong buổi họp. Nguyễn Tĩnh chỉ dừng lại trong giây lát. Cô
vừa đi tới trước xe của mình thì Kim Hiểu Dao ở đằng sau đã cất tiếng gọi.
Nguyễn Tĩnh vốn định giả vờ như không phát hiện ra liền âm thầm thở dài
và chỉ có thể quay lại gật đầu chào bọn họ. Lúc này, chủ nhiệm Trần đang
bối rối lúng túng nhìn về phía cô. Nguyễn Tĩnh ngại ngùng nghĩ thầm, bọn
họ muốn yêu đương vụng trộm mà sao không tìm một nơi kín đáo nhỉ?
“Cô giáo Nguyễn chưa về à?” Sắc mặt của Trần Kỳ cứ hết xanh lại
trắng.
“Vâng, tôi đang định đi đây.” Kỳ thật nếu bạn gái anh không gọi tôi lại
thì tôi đã đi rồi, Nguyễn Tĩnh thầm nghĩ.
“A Tĩnh, hôm nay cô cũng họp ở đây à?” Kim Hiểu Dao đã xuống xe
và đi đến bên cạnh cô, “Hôm nay tôi đã tới văn phòng tìm cô đấy.”
“Có việc gì à?”
“Tôi muốn hẹn cô đi chơi bóng.” Cô ta khẽ nhếch khóe miệng, đúng là
một cô gái xinh xắn.
Lúc này Trần Kỳ cũng đã đi tới, “Cô giáo Nguyễn, tôi và cô giáo Kim
đang định đi ăn cơm, cô cùng đi luôn nhé?”
Ba người ăn cơm với nhau không khỏi rất kỳ quái, “Không được đâu
ạ, tôi đã có hẹn rồi.”
“Hẹn bạn trai phải không?” Hiểu Dao hỏi, “Nếu được thì gọi anh ấy đi
cùng chúng ta cũng được? Tôi cũng muốn xem bạn trai của cô giáo Nguyễn
là người thế nào.”
Nguyễn Tĩnh không hiểu cô ta nhiệt tình như vậy để làm gì. Cô đành
phải nói, “Anh ấy… không tiện đi ra ngoài lúc này.” Người ta đã khéo léo