Chương 53: Giúp đỡ
Đã là mười một giờ, Lâm Tử Hàn lắc hai tay sắp tê dại, nhìn chằm
chằm các phông chữ dày đặc trên màn hình máy vi tính, chỉ cảm thấy một
khoảng mờ, mơ hồ…
Bất đắc dĩ, không thể làm gì khác hơn đi vào toilet dùng nước nâng
cao tinh thần một lần nữa, liếc mắt nhìn Tiểu Thư Tuyết đã ngủ trên ghế
sofa, cô chỉ do dự một chút, liền đi ra phòng làm việc.
Tiêu Ký Phàm dừng xe ở dưới lầu, ngước mắt nhìn màn đêm tại Tiêu
thị, bước nhanh lên lầu, trong tòa nhà nhiều tầng một mảnh tối mờ, chỉ có
một tia sáng lộ ra từ trong phòng làm việc Lâm Tử Hàn.
Nghi ngờ, anh chần chờ đi về phía ánh sáng ngọn đèn.
Phòng làm việc lớn của trợ lý không có một bóng người, khi anh
chuẩn bị tắt đèn rời đi, ánh mắt rơi vào trên người đứa trẻ trên ghế sofa.
Tiêu Ký Phàm sửng sốt, không tự giác mà đã đi đến bên cạnh sofa,
trên ghế sofa Tiểu Thư Tuyết đang ngủ bình thản yên tĩnh, bĩu đôi môi phấn
hồng, khuôn mặt trông giống như gà mới nở cực kỳ, rất là đáng yêu.
Nhìn bốn phía, vẫn không có bóng dáng của Lâm Tử Hàn, trong thiên
hạ lại có người mẹ vô trách nhiệm như vậy! Anh nghĩ trong lòng, đưa tay ra
nhẹ nhàng để áo tây trang lên trên người Tiểu Thư Tuyết.
“Mẹ, con muốn về nhà…” Tiểu Thư Tuyết cúi đầu lẩm bẩm, quay
người lại chìm vào mộng đẹp một lần nữa .
Tiêu Ký Phàm nhìn chăm chú vào cô bé, nhịn không được đưa tay
muốn vuốt ve khuôn mặt nhỏ nhắn của cô bé, lòng bàn tay lớn tiếp xúc đến