Chương 40: Thăm dò
Lãnh Phong cầm tay lái, lạnh lùng nhìn vẻ mặt vô hại của cô, nghiền
ngẫm mục đích cuối cùng lời cô nói. Lập tức lạnh lùng mở miệng: “Đó là
một viên kim cương tám ca ra hình quả lê, nếu như nó trong tay cô, tôi
khuyên cô tốt nhất nên giao ra đây, bằng không nó sẽ mang đến cho cô tai
họa không lường trước được”.
Kinh khủng như vậy? Lâm Tử Hàn nhìn anh ngạc nhiên.
“Lẽ nào viên kim cương thực sự đang trong tay cô?” Lãnh Phong
nhíu mày, thủ hạ Lâm ca chính là người nói viên kim cương đặt trong túi
xách, mà túi xách lại bị cô ta lấy đi.
Lâm Tử Hàn chịu hết nổi mà trợn trắng mắt nhìn anh nói: “Nếu như
thực sự đang nằm trong tay tôi, tôi đã sớm mang đứa trẻ nghịch ngợm như
tiểu quỷ này của tôi đi, còn ở lại Tiêu thị mặc cho người khác bắt nạt sao!”
Lãnh Phong nửa tin nửa ngờ mà thu hồi tầm mắt, xe một lần nữa trở
lại trên đường.
Khi xe chạy đến trước cửa thôn, Lâm Tử Hàn sợ người trong thôn
nhìn vào lại truy tam vấn tứ, không thể làm gì khác hơn là để anh dừng xe
ở chỗ này.
Sau khi xuống xe, Lâm Tử Hàn từ ngoài cửa sổ xe nhìn vào bên trong
xe của Lãnh Phong nói: “Cảm ơn anh đưa tôi về nhà, hẹn gặp lại!” Ngẫm
lại cảm thấy không thích hợp, vội sửa lời nói: “Không đúng! Chúng ta sau
đó không bao giờ… muốn gặp lại nữa”.
“Tôi sẽ cố gắng” Lãnh Phong nhìn nụ cười mang chút mộng ảo của
cô, tay đặt ở tay lái khẽ di chuyển, chiếc xe sau đó rống lên rời đi.