CÔ VỢ BỎ TRỐN CỦA SÁT THỦ TỔNG TÀI - Trang 742

Lâm Tử Hàn liếc mắt nhìn hộp kem, nâng mắt đánh giá Tiêu Ký

Phàm, nghi hoặc nói: “Anh lấy đâu tiền mua kem?” Hơn nữa sao lại mua
loại kem đắt mà không dinh dưỡng này?

“Sax…” Tiêu Ký Phàm cứng lại, lập tức á khẩu không trả lời được,

đổ mồ hôi, anh chỉ lo mua cho cô ăn, không nghĩ tới cô sẽ hỏi vấn đề này.

Tại trong trí nhớ của Lâm Tử Hàn, anh nên là một người nghèo khổ

mới đúng chứ!

“Anh sao lại không nói lời nào?” Lâm Tử Hàn quan sát anh hỏi.

Tiêu Ký Phàm há miệng muốn nói, cuối cùng không cam lòng nói ra

hai chữ: “Cướp lấy”

“Cướp lấy ——?” Lâm Tử Hàn hô nhỏ một tiếng, hổn hển kêu lên:

“Anh sao lại nào có thể cướp tiền? Không đúng! Làm sao có thể dễ dàng
cướp được tiền như vậy?”

“Thực sự” Tiêu Ký Phàm luống cuống vỗ vỗ vai cô, nói dối. Anh

cũng không thể để cho Lâm Tử Hàn biết anh giấu tiền.

“Anh cướp của ai?” Lâm Tử Hàn lắc lắc khuôn mặt nhỏ nhắn hỏi, cô

sao lại đi theo một một tên cướp chứ? ! Thổ phỉ chính là thổ phỉ, bản tính
khó sửa đổi!

“Thì… Cướp của một bà lão, rất dễ cướp được”

“Hả…? Ngay cả một bà lão anh cũng cướp? Anh…, hu…” Lâm Tử

Hàn tru lên, nắm tay nhỏ đấm lên lồng ngực anh: “Anh tên bại hoại này!”

“Anh chỉ cướp hơn mười tệ, còn lại thì trả lại cho bà ấy…” Tiêu Ký

Phàm vội nắm tay nhỏ bé của cô, khẩn trương giải thích, mồ hôi lạnh trên
thái dương chảy xuống, khẩn trương mà chảy… Hóa ra nói dối chơi lại
không vui như vậy, nhưng gần đây lại vẫn luôn biên chế ra lời nói dối!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.