CÔ VỢ BỎ TRỐN CỦA SÁT THỦ TỔNG TÀI - Trang 796

con trẻ. Anh áy náy mà thở dài, xoay người đi ra ngoài, trong lòng mong
nhớ, còn đang nghĩ Lâm Tử Hàn sẽ một mình khổ sở đau đớn như nào khi
mất đi con.


“Ký Phàm, đừng đi nữa, ở lại thôi” Tiêu phu nhân đi theo phía

sau anh ôn nhu nói: “Vui đùa nơi phồn hoa bên ngoài một chút là được rồi,
chơi mệt mỏi thì trở về nhà thôi”


Toàn thân Tiêu Ký Phàm tản mát ra sự thương tâm cô đơn, thân

là mẹ, bà ta làm sao có thể không đau lòng? Vốn dĩ đã cảm thấy Lâm Tử
Hàn không xứng với con trai bà ta, bây giờ lại còn dám làm ra chuyện phản
bội anh, cục tức này, bà ta thật sự là không có cách nào nuốt xuống được!


Bước đi của Tiêu Ký Phàm trong phút chốc cũng không dừng lại,

đã đi đến phòng ngủ của mình, mặc kệ ở trước mặt bất luận kẻ nào, anh vẫn
đang lựa chọn phong bế nội tâm của mình.


Kiêu ngạo như anh, có thể nào tuỳ tiện cho người ta nhìn thấy

một mặt đáy lòng máu chảy đầm đìa của mình chứ?

————–


Sáng sớm, Lâm Tử Hàn bị tưởng niệm về Tiêu Ký Phàm và Tiểu

Thư Tuyết dằn vặt ngủ không được, cho dù một đêm không ngủ nhưng rất
muốn ngủ một giấc thật ngon. Nhưng mà, mỗi khi nhất nhắm mắt trong đầu
lại bắt đầu không ngừng hiện lên thân ảnh hai người một lớn một nhỏ.


Cô không thể không bò người dậy, tẩy rửa sạch sẽ sau đó đi ra

ngoài, có lẽ cô nên tìm một ít chuyện để làm, nhưng mà, cô nên làm cái gì
đây?


Một người ướt sũng không có mục đích đi trên đường cái, tùy ý

để đoàn người như nước chảy bao phủ mình giữa biển người mênh mông,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.