CÔ VỢ GIẢ MẠO RẤT THẦN BÍ - Trang 230

nay, thoáng cái đã 10 năm, cô tiểu nha đầu năm xưa nay đã trở thành thiếu
nữ.

Hắn nhíu mày, liếc nhìn một cái, ánh mắt vẫn lạnh lùng như cũ, không

chút nhiệt tình, nhưng cũng không cự tuyệt, hắn cởi áo ngoài ra, nằm xuống
cạnh cô.

***

Vườn Tử Kinh, Ninh Mẫn đang suy nghĩ xem tối nay ngủ thế nào?

Cô kiểm tra một vòng phát hiện, trên lầu có một gian phòng khách, bên

trong có giường, nhưng không có chăn đệm, ngoài phòng con trai và phòng
của Đông Đình Phong ra cô cũng không tìm được chỗ để ngủ, cũng như
chăn đệm thừa để đắp.

Cô đẩy mạnh vào phòng Đông Đình Phong, cả căn phòng lấy hai gam

màu đen trắng làm chủ đạo, rõ ràng căn biệt thự này xây dựng theo lối cổ
điển nhưng căn phòng này lại rất lạnh lẽo, bên trong nồng nặc mùi hương
của riêng biệt Đông đại thiếu.

Ngửi thấy mùi của hắn khiến toàn thân Ninh Mẫn có cảm giác run rẩy.

Cảm thấy trong miệng vẫn còn dính nước bọt của hắn, cảm giác đau đớn
không tài nào xua tan được, nó hằn sâu trong tiềm thức của cô. Thực sự là
đáng ghét. Chỉ cần vừa nghĩ đến việc bản thân khoác lên người chiếc áo
ngủ cùng với chiếc quần nhỏ của hắn thôi, cô lại cảm thấy toàn thân như có
hàng ngàn, hàng vạn con kiến đang châm đốt. Đáng hận là cô lại bó tay
không biết làm gì.

Càng nghĩ, Ninh Mẫn càng quyết định không thể ngược đãi chính mình,

chỗ nào ấm áp nhất thì ngủ ở đó, sáng ngày mai chị Giang gọi đến, hoặc cô
sẽ đưa con trai về nhà tổ, còn đối với loại đàn ông nửa đêm canh ba còn
chạy ra ngoài tìm nhân tình thì cô ngoài chán ghét ra chỉ có chán ghét.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.