CÔ VỢ GIẢ MẠO RẤT THẦN BÍ - Trang 337

Ninh Mẫn kinh hãi, có chút hoảng loạn, không nói được lời nào, hắn đây

là đang nghi ngờ sao?

“Trước đây không phải vừa nhìn thấy ta là né tránh, cả ngày chỉ biết tự

nhốt mình trong phòng, không đi đâu sao? Đúng là mấy năm không gặp thật
sự ta phải nhìn cô bằng ánh mắt khác, lại còn khiến người khác cảm thấy bí
ẩn? Đông phu nhân, cô có nên giải thích một chút về những hành động bất
thường gần đây của cô không?”

Ánh mắt hắn sâu thẳm, mang theo vẻ bí hiểm tìm hiểu cái gì đó, nên cố

tình nói mấy lời khiến cô hoảng loạn, ánh mắt của cô quả thật có chút
không tự nhiên, nhưng chỉ một lúc sau đã được cô ghìm xuống.

Hứ, người phụ nữ lười đảo này, đạo hạnh rất cao.

Ninh Mẫn cảm thấy lạnh sống lưng, tâm can đều run lên.

Tư duy trong đại não di chuyển rất nhanh, cô phản ứng cực kỳ nhạy bén,

dùng hết khả năng trả lời một cách mỉa mai:

“Đông tiên sinh, đừng tưởng rằng mình là thiên tài còn người khác đều

là kẻ ngu ngốc. Maksim Gorky đã từng nói: Thiên tài xuất phát từ chăm
chỉ.Thomas Carlyle cũng nói: Thiên tài chính là kẻ vô cùng siêu năng. Còn
có tiên sinh Lỗ Tấn của Trung Quốc cũng từng nói một câu danh ngôn: Sự
nghiệp vĩ đại tỷ lệ thuận với sự lao động cần cù, có lao động mới có gặt hái,
tích lũy tháng ngày thì kì tích sẽ xuất hiện.”

“Mấy câu danh ngôn này cô nhớ thật đấy!”

Đông Đình Phòng không nóng không lạnh tiếp một câu.

Ninh Mẫn không để ý đến câu châm chọc của hắn, tiếp tục nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.