CÔ VỢ NHỎ CAY CÚ KHÔNG CHỌC ĐƯỢC - Trang 138

“Nhị thiếu, làm sao cậu khó trị như vậy.” Phó Quân Quyền thật phiền,

“Có tin hay không là tùy cậu, nhưng mình nói cho cậu một câu, chuyện cô
ấy phạm sai lầm trong công việc là thật, gầy đi trông thấy người tiều tụy
cũng là thật, nếu như không phải là em gái tớ không muốn uổng phí mất đi
một lương tướng, cũng sẽ không nhờ vả tớ đảm đương nhiệm vụ hòa giải
này đâu, hiện tại cái mình muốn nói cũng nói xong rồi, có muốn hòa hảo
hay không là vấn đề của hai người các cậu, bản thiếu gia mặc kệ!”

Phó Quân Quyền cúp điện thoại rồi.

Phương Lỗi cầm điện thoại di động, đầu ngón tay mơn trớn hình ảnh

trên màn hình điện thoại di động. Đó là bức ảnh ngày sinh nhật anh, anh len
lén chụp trộm lúc Trần Hoa Nghiên ngủ anh tựa đầu ở bên cạnh cô.

Từ trong tấm ảnh không khó phát hiện thật ra thì cô đã rất mệt mỏi,

nhưng là vì phối hợp với anh, cô vẫn gượng chống đỡ mà cùng anh càn
quấy một đêm, mà anh cũng bởi vì nhìn thấy bộ dạng cô mệt mỏi vô cùng
đến nửa đoạn sau thì bỏ qua cô.

Phương Lỗi biết cô chưa bao giờ có ý tứ thương tổn anh, chỉ là bởi vì

quá quan tâm rồi, quan tâm đến cô đều quên ý nguyện của anh. Anh nghĩ vì
cô che gió che mưa, anh nghĩ trở thành chỗ dựa cho cô vào, anh hi vọng lúc
cô uất ức hay khổ sở đều nói hết với anh, mà không phải ở thời điểm có vấn
đề tựa như nữ anh hùng, một vai đối phó tất cả mọi chuyện.

Gặp gỡ một người phụ nữ như vậy, anh cũng không biết là phúc hay là

họa. Đầu ngón tay càng không ngừng khẽ vuốt ve bức ảnh, quyến luyến,
thương tiếc.

Anh muốn cô, rất muốn rất muốn.

Chỉ là mấy ngày nay dạy dỗ khiến Trần Hoa Nghiên cứng đầu tựa như

đá đã nhớ sao? Anh không biết, cho nên khi cô gọi điện tới thì anh không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.