CÕI NGƯỜI - Trang 134

“Xin các anh cho biết chẳng hay tôi có tội gì?”

Anh Khu trả lời giọng dịu ngọt”

“Chị không có tội gì cả, vì luật lệ Đảng không cho phép đảng viên có

hai vợ, thế thôi!”

Anh Long nói tiếp: “Chị Thu Tâm, chúng tôi thương chị nhiều lắm

nhưng có bổn phận phải thương sự nghiệp của anh Liệu nhiều hơn!”

Anh Việt nói thêm: “Chẳng là anh Liệu vốn làm việc ngoài công khai,

nếu anh trái luật Đảng lấy vợ hai thì quần chúng sẽ bất mãn không tín
nhiệm Đảng nữa, đại cuộc sẽ vì vậy mà giảm thanh thế đi. Xin chị hãy suy
nghĩ cho kĩ mà đừng oán giận chúng tôi”

Anh Khu xích ghế lại gần tôi giọng vuốt ve an ủi: “Mai sau Việt Nam

độc lập, tên anh Liệu ghi vào lịch sử, chị cũng sẽ được tiếng thơm muôn
đời!”

Tôi nhìn anh Liệu, vẻ mặt khắc khổ và nhẫn nại của anh khiến tôi

chạnh lòng đau đớn. Tôi đứng lặng nhìn anh một lúc rồi quay gót bước
xuống lầu không chào hỏi gì ai cả.

Cuộc chia tay ở ga Hàng Cỏ đã rất ít lời. Cả hai đều nghẹn ngào,

nhưng có lẽ chẳng ai biết sẽ không còn gặp lại nhau.

“Ta có tội gì?”.

“Vì ta có tới mười hai chiếc áo mầu và bẩy đôi giầy khác nhau để đi

chơi với Liệu trong các lần du lịch các tỉnh khác nhau ư?”. “Cơn cớ gì mà
Liệu ngoan ngoãn chịu chấp hành quyết định của họ vậy? Có phải sức ép
đã được tạo ra từ rất lâu mà anh không cho ta biết?”. “Chẳng nhẽ người
cách mạng lấy đạo đức thay cho ái tình ư? Nhưng lại đã có những ông ấy
ông nọ cũng vợ nọ con kia đấy thôi sao?”. “Chắc chắn là Tý, và có lẽ cả bà

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.