CỘI RỄ - Trang 511

nói: "Bận sau hẵng nói!". Hóa ra là một người gác đêm ở kho đã thấy một
đám đông xé đôi bạn mình và anh ta chẳng hề có ý định ra khỏi cái cổng í
trước mùa xuân sang năm, nếu phải mất lâu thế mới yên mọi bề.

"Thế, một lát sau, tau chúc anh ta may mắn và lại ló đầu ra và mò

được tới rừng. Ấy là cách đây năm ngày. Đáng ra, tau đến đây từ trước cơ,
dưng mà trên đường lắm bọn tuần cha quá, tau phải lần theo rừng, ăn trái
cây, ngủ trong rừng rậm mấy thỏ. Mọi sự ổn thỏa, cho đến hôm qua, cách
đây mấy dặm về phía Đông, một toán "cách-cơ" vớ được tau giữa chỗ
trống.

"Đúng lúc bọn nó đang mót đánh một tên nhọ, có khi còn treo cổ là

đằng khác - chúng mang theo một sợi dây thừng ngay bên mình! Chúng xô
giật tau tới tới lui lui, hỏi tau là nhọ của ai và định đi đâu, dưng mà tau nói
gì bọn chúng cũng chẳng thèm để ý - cho đến khi tau bỉu tau chơi vĩ cầm.
Bọn nó bám lấy, bọn nó tưởng tau nói phách, và hò la: "Được, vậy thì mày
hãy đờn cho bọn tau nghe nào!"

"Chàng trai Phi châu này, để tau nói mày nghe một cái. Tau mở cái

hộp đàn ra và bọn mày chưa bao giờ được nghe cuộc hòa nhạc nào dư tau
chơi ngay giữa đường chỗ í đâu. Chơi bản gà tây trong ổ rơm - mầy biết
bọn "cách-cơ" rất thích bản í - và tau chưa thật bốc mà cả bọn nó đã hô
huýt, vỗ tay, giậm chân và bọn nó nghe đã đời rồi mới tha cho tau, bỉu tau
đi thẳng, chớ có chần chừ, mau mau cắp đuôi mà về nhà. Mà tau cũng chả
láng cháng làm gì! Hễ thấy ngựa hoặc xe ngựa đi đến là tau nhảy đại xuống
hố, cho đến khi gặp cái nầy là xe mày! Thế là tau đã ở đây!"

Vừa lăn bánh vào con đường hẹp dẫn tới đại sảnh một lát, đã nghe

thấy tiếng reo hò, rồi dân xóm nô chạy ra đón xe.

"Tưởng như quanh đây đã thiếu mất một thân thể", mặc dầu bác vĩ

cầm đang cười, Kunta có thể cảm thấy bác cảm động nhường nào, và anh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.