CỘI RỄ - Trang 569

Kitzi nói: "Tên thật bố tôi là Kunta Kintê. Bố là người Phi".

"Thật ư!" Malizi có vẻ sửng sốt. "Ta nghe nói cụ ta cũng là người Phi!

Mẹ ta bỉu bà ngoại ta kể là ông cụ đen hơn cả hắc ín, hai bên má đều nhằng
nhịt sẹo. Cơ mà mẹ không bao giờ nhắc đến tên cụ…" Malizi ngừng một
lát. "Thế mầy biết cả tên mẹ nữa chứ?"

"Cố nhiên là có. Mẹ tui tên Bel. Cũng là người nấu bếp ở đại sảnh dư

cô. Còn bố tui lái xe cho ông chủ - chí ít cũng đã từng làm việc í".

"Vậy là mới đây em còn ở mấy cả bố lẫn mẹ?" Malizi không thể tin là

thế. "Lạy Chúa, bọn ta chả có mấy ai được biết cả bố mẹ trước khi bị bán
đi!".

Cảm thấy Malizi chuẩn bị đi khỏi, đột nhiên sợ bị bỏ lại một mình lần

nữa, Kitzi cố tìm cách kéo dài câu chuyện, "Cô nói chuyện hệt như mẹ em",
cô tán. Malizi như giật mình, rồi lại tỏ ra rất hài lòng: "Ta chắc bà í là một
phụ nữ Cơ đốc ngoan đạo dư ta!" Ngập ngừng, Kitzi hỏi một điều vừa
thoáng qua trong đầu. "Họ sẽ bắt em làm thứ công việc gì ở đây, cô
Malizi?".

Malizi có vẻ ngạc nhiên với câu hỏi đó. "Mầy sắp làm gì ư?" chị hỏi

lại. "Ông chủ không nói cho mầy biết ở đây có mấy nhọ à?" Kitzi lắc đầu.
"Nhỏ cưng này thêm mầy nữa là đúng năm! Là tính cả Mingô, ông già nhọ
sống giữa lũ gà. Thế, ta làm bếp, giặt giũ, trông nom nhà cửa, còn chị Xerơ
mấy bác Pompi làm việc ngoài đồng, chắc mầy cũng ra ngoài í nốt - đấy
phận sự mày là thế!".

Malizi nhướn mày lên khi thấy vẻ bàng hoàng trên mặt Kitzi "Ở chỗ

trước, mày làm việc gì?".

"Quét dọn, lau chùi đại sảnh và giúp mẹ em trong bếp" Kitzi trả lời,

giọng ấp úng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.