CỘI RỄ - Trang 568

con gà chọi hay mà bắt đầu đi vào con đường trở thành một trong những
chủ gà chọi thành công nhất trong vùng như thế nào.

Cuối cùng, Kitzi ngắt lời: "Thế ông í không ngủ với vợ à?"

"Nhất định là có chứ!" Malizi nói. "Có điều là ông í thích gái. Mầy sẽ

chả thấy bà í mấy đâu, bởi vì bà í sợ ông í chết khiếp và bà í cứ phải lặng
ngắt, ở đâu yên đấy. Bà í trẻ hơn ông í hàng bao nhiêu tuổi; khi ông í cưới
và mang bà í về đây, bà í mới mười bốn, cũng là loại cách-cơ dư ông í. Cơ
mà bà í đã thấy ra là ông í không thiết mình bằng dững con gà của ông í…"
Trong khi Malizi tiếp tục nói về ông chủ, vợ và gà của y, một lần nữa ý
nghĩ của Kitzi lại xoay về chuyện chạy trốn.

"Gái em! Mầy có chú ý nghe ta không?"

"Thưa cô, có". Cô vội trả lời. Nếp cau mày của Malizi dãn ra: "tốt, ta

mong mầy khá hơn bởi vì ta đang nói cho mầy biết mầy ở đâu!".

Chị nhìn kỹ Kitzi một lát ngắn ngủi. "Cơ mà mầy ở đâu tới nhỉ?" Kitzi

nói là ở quận Xpotxilvaniơ, bang Vơjiniơ. "Ta chưa nghe nói đến nơi í bao
giờ! Còn đây là quận Caxuel ở Bắc Calini". Vẻ mặt Kitzi chứng tỏ cô
không có ý niệm gì về vùng này, tuy cô vẫn nghe nhắc đến bang Bắc
Carôlina luôn và cô có cảm giác như nó ở đâu đó gần Vơjiniơ.

"Này, thậm chí mầy không biết cả tên của ông chủ nữa hỉ?" Malizi hỏi.

Kitzi nghệt mặt ra. "Tên ông í là Tôm Liơ"… Chị suy nghĩ một lúc, "thành
thử bi giờ mầy là Kitzi Liơ, chắc vậy".

"Tên tui là Kitzi Uolơ!" Kitzi kêu lên phản đối. Rồi vụt cái, cô nhớ ra

rằng mọi thứ đó xảy ra với cô là do bàn tay mexừ Uolơ sắp đặt kể cả họ tên
cô phải mang, và cô bắt đầu khóc "Đừng có dở thói thế nữa cưng!" Malizi
thốt lên. "Em chắc biết dân nhọ phải lấy họ của các ông chủ chứ, bất kỳ họ
í là gì. Tên họ dân nhọ chả nghĩa lý quái gì, có cũng dư không, cố để gọi
thôi…".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.