CÕI VÔ HÌNH - Trang 172

chấm dứt .
Còn phân biệt đạo và mình sẽ không bao giờ hiểu đạo . Ðạo hay luật tiến
hóa vốn nằm sẵn trong mình . Chối bỏ nó là tự hủy diệt mình mà thôi .
Càng thật thà thì càng thấy tánh mình, nó chẳng bao giờ mất đi hay thêm
bớt . Cái khác là phát triển nó trong sự sáng suốt chủ động hay trong sự lôi
cuốn của vô minh mà thôi . Cái chơn lý đó, cái sáng suốt đó, cái thấy đó
vốn không bao giờ thay đổi . Nó thường hằng vẹn toàn nhờ luôn luôn thấy
được sự bất toàn .
PVK


Thơ
Hoa đào xuân đến, hồng đôi má,
Tiễn biệt thu đi, rụng lá vàng,
Tuyết xuống trong mùa đông lạnh giá,
Như người thiếu phụ quấn khăn tang,
Sinh ký, tử quy,
Lệ đổ hàng hàng …
Càn khôn vận chuyển,
Rồi xuân lại sang,
Cô miên giấc điệp mơ màng,
Tái sinh thành nụ, điểm trang ánh hồng,
Sanh sanh, hóa hóa bềnh bồng,
Quán thông một lý, là lòng chân như,
Bổ bất túc, tổn hữu dư,
Ngọn tâm đăng sáng, khư khư giữ gìn .
Biết bao đời, bao kiếp,
Vọng ngoại và u minh,
Có ngờ đâu đạo lớn,
Lại nằm ngay trong mình,
Thấy sai là mật khuyết,
Nên thường hằng quân bình,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.