CÕI VÔ HÌNH - Trang 300


Truyện

Diệu Thanh có vẻ thầm yêu, trộm nhớ Thông Luận. Thiền sư Tâm Không
biết được điều này, nhân cơ hội muốn dậy cho cả hai bài học Tình Siêu.
Bèn cho phép thảo luận để cởi mở tâm tình.
Sư muội ướm hỏi nhiều lần, Thông Luận nhất mực khăng khăng:
- Ngu huynh chỉ thương có một mình thiền sư Tâm Không mà thôi.
Diệu Thanh thắc mắc:
- Tâm Không có gì hay hơn tiểu muội đâu ?!
Sư đê, quyết liệt hơn:
- Tình yêu phải thủy chung như nhất. Chẳng đổi dời, cũng không thể chia
sẻ. Xin tha thứ cho lời lẽ đường đột này.

Nói xong tạ từ đứng dậy. Sư muội ngơ ngác bàng hoàng. Ở trong một tình
huống hụt hẫng, chẳng níu kéo được gì. Bâng khuâng mở cửa bước ra
vườn.
Trời xanh trong vắt, không điểm một đám mây nào. Nắng vàng óng ánh và
rực rỡ. Thiền sư đang thanh thản dạo chơi ngắm hoa ngoài vườn. Phong
thái không mảy may vướng víu. Diệu Thanh lên tiếng gọi:
- Sư phụ, sư phụ !
Tâm Không quay lại, cươi hồn nhiên:
- Lại đây! hoa Anh Ðào nở đẹp lắm. Có gì mà đăm chiêu thế ?!
Sư muội hững hờ nói một mình:
- Tình yêu như chiếc bóng, chẳng nắm bắt được.
Thiền sư như không nghe thấy, nâng niu một đóa hồng hàm tiếu, nói nựng:
- Ðẹp và thơm quá, được cả sắc lẫn hương.
Diệu Thanh với tay định hái để chưng trong phòng khách, Tâm Không cản
lại:
- Ðừng! chiếm hữu thì mất thong dong.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.