CÕI VÔ HÌNH - Trang 78

Mười lăm năm hối hả,
Em kéo rồi em lôi,
Anh bò lên từng nấc,
Lột bỏ cái thằng TA .

Mười lăm năm trôi qua,
Trên giường bệnh hấp hối,
Anh nhắc lại em nghe,
Bốn câu thơ anh làm:

“Thần tử không còn khố,
Mặc dầu trong tiết đông,
Uy nghi quỳ đãnh lễ,
Dâng lên: bàn tay KHÔNG”
.

Dâng lên đi anh nhé,
Bằng chứng tu về KHÔNG,
Không còn nuôi bản ngã,
Kiến tánh hòa hư không .

Bao năm dài khổ nhục,
Ngày VINH QUANG đã đến,
Trở về ngôi vị cũ,
Trung Chánh Quang Minh Phật .

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.