COLORFUL - Trang 138

Chỉ vậy thôi. Dù bệnh nhân là mày, là người ở phòng bên cạnh, hay thậm
chí là một con khỉ đi nữa cũng chẳng khác gì nhau. Hết."

Cây bút chì bấm trong tay Mitsuru bắt đầu di chuyển, nhưng tôi vẫn ở

yên trước cửa.

"Thêm một câu nữa."

"Vẫn còn sao?"

"Một câu cuối cùng thôi."

"Là gì?"

"Thật không?"

"Hả?"

"Có thật là một con khỉ thì cũng chẳng khác gì không?"

Cây bút chì của Mitsuru dừng lại.

Bờ vai xuôi giống Makoto, lọn tóc sau gáy cũng ở vị trí y như Makoto,

tất cả đều bất động trong vài giây.

"Chuyện đó thì thằng ngốc như mày tự nghĩ đi."

Chiếc ghế đột ngột quay lại kêu kít một cái, gương mặt Mitsuru đáng sợ

đến mức tôi bất giác giật lui ra sau.

"Tự nghĩ đi." Mitsuru lặp lại lần nữa, lườm tôi bằng ánh mắt có thể chọc

thủng hai lỗ trên người. "Từ khi tao nhận biết được mọi thứ, tao đã có một
thằng em trai bên cạnh, nhưng luôn chậm chạp, ngốc nghếch, nhu nhược,
chỉ biết ra vẻ ở nhà, bạn bè thì không có, quanh năm suốt tháng quẩn chân
tao. Tao chăm sóc nó, không rời mắt khỏi nó, thằng em trai lúc nào cũng ở

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.