COLORFUL - Trang 75

"Thông minh đấy, chàng trai."

Purapura cười, miệng ngoác đến tận mang tai, khoe cả hàm răng trắng

bóng.

"Trước mắt, cậu đã thắng được cám dỗ rồi. Cư xử đúng đó."

"Cảm ơn."

Tôi cũng nhe răng cười trả.

"Nhưng chẳng để làm gì. Ý tôi là, tôi không hẳn là người khôn ngoan.

Tôi chẳng muốn thắng thua gì cả. Cũng chẳng cần được ai đó khen và trưng
ra bộ mặt 'tôi biết hết' như thế này."

Một cơn lạnh điếng người chạy dọc sống lưng, tôi co ro vòng tay ôm lấy

thân mình.

"Dù tôi đã chủ động nắm lấy tay Hiroka kéo cô chạy trốn, cuối cùng

cũng chẳng dẫn đến đâu. Vấn đề là ở đây. Tôi không ngủ với Hiroka mà
cũng chẳng đuổi theo cô ấy, thật ra không phải do tôi khôn ngoan, mà do tôi
nhu nhược."

Nghe giọng nói khô khốc ấy, Purapura xoa xoa lưng tôi.

"Bất kể khôn ngoan hay nhu nhược, nó cũng đã giúp cậu. Thứ nhất, cậu

chưa đầy mười lăm tuổi, còn quá sớm để nghĩ đến việc cứu ai đó. Một
người muốn đi phía này mà lại bắt người ta phải đi theo phía khác, ngay cả
sếp cũng khó lòng làm được.

"Chỉ thế mà cũng không làm được sao? Hay bây giờ cậu chuyển Hiroka

về nhà đi."

"Xin lỗi nhé, tôi là thiên sứ chứ không có siêu năng lực."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.