COLORFUL - Trang 76

"Hả? Vậy ra người có siêu năng lực còn giỏi hơn cả thiên sứ cơ à!"

"Tôi không biết, cậu lèm bèm ít thôi."

Purapura kết thúc câu chuyện một cách khó hiểu.

"Mà này, nhiệm vụ của tôi chỉ là hướng dẫn và giải thích cho cậu, không

kiêm luôn việc vận chuyển đâu nhé. Như bây giờ chẳng hạn, cậu đang bị sốt
cao và còn lạc đường, tôi sẽ chỉ cho cậu đường về, còn chuyện đứng lên và
bước đi thì cậu phải tự làm thôi."

Vừa nghe Purapura nhắc đến hai chữ "sốt cao", tôi lập tức cảm nhận

được từng cơn ớn lạnh, càng lúc càng thấy khổ sở.

Tôi chẳng còn chút sức lực nào để đi bộ về nhà Makoto nữa, mà cho dù

chưa kiệt sức, tôi cũng không muốn trở về. Tiếng khóc nức nở của mẹ khi
tôi bỏ đi vẫn còn văng vẳng bên tai. Tôi không thể trở về được nữa.

"Tôi hỏi một câu nhé?" Tôi chậm chạp ngước nhìn Purapura. "Tôi có thể

từ bỏ nhiệm vụ tái thử thách này không?"

"Mới một tháng rưỡi mà đã muốn từ bỏ? Cậu thử nhớ lại đi. Ngay từ

đầu, cậu đã muốn rút lui khỏi nhiệm vụ tái thử thách nhưng có được chấp
nhận đâu. Việc từ bỏ giữa chừng cũng vậy. Sức mạnh của phiên xổ số là
tuyệt đối."

"Vậy, nếu tôi cứ mất động lực như thế này mãi, và không thể nào nhớ

được tội lỗi ở kiếp trước thì sao? Tôi sẽ vĩnh viễn là Kobayashi Makoto à?"

"Tạm thời thì có thời hạn. Một năm là mức chuẩn."

"Mức chuẩn là sao?"

"Là tùy vào từng trường hợp. Thế giới này, nếu có người chậm chập ù lì

thì cũng có người nhanh nhẹn lanh trí mà."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.