CON CÁI CHÚNG TA ĐỀU GIỎI - Trang 109

Người mẹ: Không được. Con đã có quá nhiều đồ chơi rồi. Con thậm

chí chưa đụng đến một số món ở nhà. Con cứ vòi mẹ mua hết cái này đến
cái khác. Mẹ của con có in ra tiền đâu.

Cô bé: Mẹ, món đồ này khác hẳn mà. Mấy món ở nhà là để chơi cho vui

thôi, còn cái này sẽ giúp con học đấy. Mẹ cũng muốn con học hỏi thêm mà,
đúng không mẹ? (và nó mỉm một nụ cười xinh tuyệt).

Người mẹ: Mẹ không thể mua cho con. Mà dù có muốn mẹ cũng không

dám đâu, ba con không thích việc mẹ con mình mua cả đống đồ chơi về
nhà. Nếu ba biết chuyện này, ba sẽ la mẹ mất.

Cô bé: Nếu mẹ không nói thì làm sao ba biết được.

Người mẹ: Không được. Thôi không bàn về chuyện này nữa. Ta đi về

thôi. (Người mẹ quay lưng đi tiếp).

Cô bé: (ôm món đồ chơi và đi theo). Mua cho con đi mẹ, mua đi mẹ,

mua đi mẹ, mua đi mẹ, mua đi mẹ, mua đi mẹ, mua đi mẹ, mua đi mẹ, mua
đi mẹ...

Người mẹ bắt đầu khó chịu và cố lờ đứa con gái đang vòi vĩnh.

Chị tiếp tục bước thêm vài bước.

Cô bé: (Ngồi phịch xuống sàn ăn vạ) Mẹ, con muốn món đồ chơi đó

NGAYYYYY! Con ghét mẹ vì mẹ không thương con. Nếu mẹ thương con, mẹ
đã mua cho con món đồ chơi đó. CON GHÉT MẸ
LẮMMMMMMM!!!!!!!!!!!” (Nó ra sức gào thét).

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.