Ch
ỉ khi đùa giỡn vô tư, nó giở võ ra bọn tôi mới biết nó là một sát thủ thứ
thi
ệt.
Sát th
ủ Pig, may thay nó là đứa yếu bóng vĩa nhất trong bọn.
Tính nhút nhát c
ủa con Pig không phải do bẩm sinh. Chằng qua lúc mới
v
ề nhà chị Ni. Pig còn bé, suốt ngày bị thằng Suku bắt nạt.
Suku t
ẩn con Pig vô tường khiến nó muốn bẹp ruột, xong lại đè nó
xu
ống nền nhà bằng thân hình như hòn đá tảng của mình khiến con bé
c
ảm thấy đầu óc quay cuồng đến quên cả cách thở.
Ch
ỉ đến khi Êmê thấy chướng mắt chạy lại gầm gừ thì thằng Suku mới
buông tha Pig.
B
ất cứ một con chó con hay một đứa bé con nào cũng vậy, ở nhà bị anh
ch
ị ức hiếp, đến trường bị bạn bè bẹo tai đá đít, con cún đó (hay đứa bé
đó) s
ớm muộn gì cũng bị tự kỷ, hễ thấy bóng ai lại gần là sợ hãi vãi cả
linh h
ồn.
Con Pig r
ơi vào tình cảnh đáng thương đó. Bị thằng Suku ăn hiếp suốt
m
ột tháng, Pig sợ đến cụp tai. Từ tháng thứ hai trở đi, nó chỉ vểnh được
tai trái. Tai ph
ải xụi lơ, không bao giờ trở lại bình thường được nữa và nó
b
ị cả nhà trêu là con tai cụp.
Ch
ỉ khi chơi trò vật nhau với tôi và Êmê, mải hào hứng nhảy tới nhảy lui
tai ph
ải
con Pig m
ới dựng lên trong chốc lát. Nhưng đó là những khoảnh khắc
hi
ếm hoi. Khi giờ ra chơi kết thúc, sự nhút nhát lại quay về với nó và
m
ột bên tai nó từ từ cụp lại-theo cái kiểu người ta cụp ô khi bước vào
nhà.
Cái cách nó h
ấp tấp lại gần tôi và Êmê để liếm láp hai đứa tôi sau khi
ch
ơi đùa cho biết nó ý thức rất rõ về thân phận bề dưới của nó.
Con Pig, đôi khi tôi bu
ồn rầu nghĩ, như vậy đã bị thằng Suku vô tình biến
thành m
ột sản phẩm lỗi. Những chấn động tâm lý của một tuổi thơ bị
hi
ếp đáp khiến nó hoàn toàn đánh mất ý thức về bản thân.
Nh
ưng điều đó dù sao cũng có mặt tốt của nó. Nếu giống chó săn như
con Pig không bi
ến thành con thỏ nhút nhát rất có thể không đứa nào