- B
ọn lừa đảo!
- Xin ông bình tĩnh! Chúng tôi s
ẽ trả lương cho ông như trả lương cho
ng
ười Anh.
- Đ
ồ bất lương!
Hai bên cãi nhau k
ịch liệt. Tiếp theo là rủa sả. Cuối cùng là manh động.
Đ
ầu cổ bốc khói, chú Peter ném đống sổ sách vào mặt người đối diện rồi
quay ra c
ổng, nhặt một cục đá gạch tan nát tấm bảng quảng cáo.
Giám đ
ốc trung tâm hoảng quá, lật đất gọi điện thoại cho dì Út xin lỗi
r
ối rít và năn nỉ dì tới điệu chú về.
Đây là chuy
ện chú Peter, không phải chuyện mấy con chó. Nhưng tôi vẫn
k
ể ra vì liên quan đến bọn tôi.
Chú Peter thu
ật lại chuyện đó bằng thứ tiếng việt bập bõm xen kẽ tiếng
anh, và khi t
ức giận chú xổ tiếng Ý. Nhưng con Pig lãnh hội được hết.
Chú k
ể xong, con Pig vẫn đuôi lia lịa, ra vẻ tán thưởng thái độ của chú.
L
ạ một điều là ngay cả thằng Suku cũng có vẻ hiểu
v
ấn đề. Nó lại gần ghếch mõm lên đùi chú Peter và nhìn chú bằng ánh
m
ắt thông cảm, như muốn nói nếu nó là chú nó cũng sẽ hành động như
th
ế.
X
ưa nay, chú Peter rất gớm thằng Suku. Vì thỉnh thoảng nó hay cao hứng
t
ặng chú vài dấu răng nơi bắp chân làm kỷ niệm. Đã không ít lần chú nổi
c
ộc rượt nó chạy vòng quanh chân bàn.
Nh
ưng hôm nay, Suku có vẻ hiểu ra cuộc sống cũng cần có những thói
quen khác bên c
ạnh thói quen cắn người vô cớ. Nó đang học cách cảm
nh
ận nỗi đau của người khác.
Chú Peter vu
ốt tóc Suku:
- Mày hi
ểu tao nói gì mà, phải không Suku?
Suku tr
ả lời bằng tiếng rên ư ử trong cổ họng.
Chú Peter v
ỗ đầu nó: