Tr
ước bọn chó hoang dữ dằn, Haili không cắn được tai đối thủ thì
chuy
ển qua cắn đuôi, cắn cẳng chân.
Riêng Pig, nó ch
ỉ nhằm cổ họng. Miếng đánh nó buộc nó phải đánh cận
chi
ến, phải lăn xả và ngay trước hàm răng lởm chởm và sắc như dao của
đ
ối thủ. Giống như ra trận mà mạo hiểm tấn công ngay họng súng đối
ph
ương.
Pig tr
ả giá cho đòn thế của mình bằng vô số vết thương chí mạng trên
ng
ười. Trước khi táp trúng cổ họng đối thủ, đầu cổ nó đã bê bết máu,
lông tróc t
ừng mảng và da nứt toác nhiều chỗ.
Hôm đ
ầu tiên, sau khi cẩn thân xem xét cả bốn đứa tôi, bác sĩ chỉ tay vào
con Pig đang n
ằm thiêm thiếp trên tay mẹ chị Ni, tặc lưỡi nói:
- Con này b
ị thương nặng nhất. Vết thương toàn ở vùng đầu, lại bị mất
máu nhi
ều, không biết nó có sống nổi không.
M
ẹ chị Ni mắt rơm rớm:
- Bác sĩ c
ố gắng điều trị giùm...
Sau khi x
ức thuốc, chích kháng sinh và cho bọn tôi uống loại thuốc bột gì
đó, bác sĩ cho c
ả bọn ra về, hẹn vài hôm nữa tới tái khám.
V
ết thương của tôi và
th
ằng Suku kéo da non sau tuần đầu tiên và hai đứa bắt đầu lăng xăng
kh
ắp nhà.
Con Haili h
ồi phục chậm hơn, nhưng đã có thể ăn uống bình thường.
Riêng Pig v
ẫn nằm bẹp một chỗ và chỉ uống được sữa.
66
Sau hai tu
ần thì sức khỏe Haili không còn đáng lo nữa.
Ch
ỉ con Pig dường như chẳng có chuyển biến gì.
Nó c
ứ nằm bất động ở góc nhà, đôi khi tôi có cảm giác nó là con chó
b
ằng gỗ.