CÒN CHÚT GÌ ĐỂ NHỚ - Trang 108

Cộng đồng chia sẽ sách hay:

http://www.downloadsach.com

- Phần của ông nè !

Thấy tôi ngần ngừ, nó nhấn lon cơm vào tay tôi :

- Cầm đi ! Tôi có phần đây rồi !

Vừa nói, nó vừa lấy từ trong giỏ ra một lon cơm khác.

Lâu nay, Kim Dung đã tập cho tôi có "bản lĩnh" trong chuyện này nên tôi cầm lấy lon

cơm ăn tỉnh, chẳng mắc cỡ gì hết. Tôi giở lon cơm thấy có mấy con tép, ăn một hồi thấy phía

dưới toàn chả lụa . Tôi liếc nó :

- Làm gì mà chôn kỹ vậy ?

Nó cười :

- Để phía trên ông ăn hết, lát nữa lấy gì ăn cơm !

Kể từ bữa đó, trưa nào Kim Dung cũng "nuôi" tôi . Mãi đến khi tôi ra trường.

Nhưng không vì vậy mà tôi không nghĩ đến chuyện kiếm việc làm thêm, mặc dù tôi chưa

biết mình sẽ làm được những việc gì.

Một hôm, thằng Bảo khoe tôi :

- Tao tìm được việc làm rồi ! Mày làm không ?

Tôi mừng rỡ :

- Làm gì vậy ?

- Đạp xích-lô !

Tôi xịu mặt :

- Mày giỡn hoài !

Nó nhướng mắt :

- Tao nói thật chứ nói chơi với mày sao !

Tôi nhìn nó, vẻ nghi ngờ :

- Tụi mình làm sao đạp xích-lô nổi ?

Nó cười toe :

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.