CÒN CHÚT GÌ ĐỂ NHỚ - Trang 120

Cộng đồng chia sẽ sách hay:

http://www.downloadsach.com

Tôi lặng người vì bất ngờ, vì xúc động và cả nỗi đau đang quằn quại trong ngực. Và tôi

cũng buồn bã nhận ra tâm hồn của hai chị em Quỳnh rất khác xa nhau . Giá như tình cảm

của Quỳnh cũng chân thật, hồn hậu được như Trâm thì đời tôi sẽ đỡ khổ biết bao !

Khi nỗi bồi hồi đã lắng xuống, tôi khẽ bảo Trâm:

- Trâm cứ yên tâm ! Tôi sẽ cố gắng vượt qua !

Nó siết chặt tay tôi :

- Chừng nào nghỉ hè anh nhớ về thăm tôi nghen !

Tôi gật đầu :

- Ừ, tôi sẽ về thăm Trâm.

Nó lại nói :

- Tính tôi bộp chộp, ưa nghịch phá, có gì anh đừng giận tôi nghen !

Tôi mỉm cười :

- Tôi có giận Trâm hồi nào đâu !

Nó cùng cười và lấy tay quệt nước mắt :

- Không giận thì thôi ! Mai mốt đi dạy xa có cần gì anh nhớ biên thư cho tôi !

- Có gì cần đâu mà cần !

- Thì anh cứ hứa đi !

- Hứa sao ?

- Hứa là nếu có cần thì anh biên thư cho tôi ! Tôi chỉ nói là "nếu" chứ bộ !

- Ừ, tôi hứa .

Hứa xong, tôi mới được Trâm cho về.

Về nhà, tôi mới biết là hồi chiều Trâm mua cho tôi một cây viết máy, một cây thuốc lá và

một gói cà phê nhờ Lan Anh trao lại . Lan Anh cũng sắm cho tôi đủ thứ, nào là xà phòng,

khăn mặt, bàn chải ... Chắc nó lại lấy trong số tiền "mẹ cho, em để dành" của nó. Dì dượng

tôi thì nhét trong túi xách của tôi một xấp tiền không biết bao nhiêu, chỉ thấy dày cộm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.