CÒN CHÚT GÌ ĐỂ NHỚ - Trang 118

Cộng đồng chia sẽ sách hay:

http://www.downloadsach.com

Chúng tôi vẫn im lặng đi bên nhau, trầm ngâm, phiền muộn.

Mãi đến khi gần về tới nhà, Kim Dung mới nói :

- Mai mốt ông nhớ viết thư cho tôi nghen !

- Chưa biết Kim Dung dạy trường nào làm sao viết thư ?

- Ừa hén !

Tôi khịt mũi :

- Hay là Kim Dung viết thư cho tôi trước ?

- Tôi cũng đâu có biết ông dạy trường nào !

- Kim Dung cứ gởi về địa chỉ ở thành phố nhờ Lan Anh chuyển.

Nó liếc tôi :

- Lan Anh nào nữa đó ?

Tôi cười :

- Không phải đâu ! Lan Anh là em tôi, con bà dì.

- Còn chuyện của ông và Quỳnh tới đâu rồi ?

Kể từ khi biết chuyện tình cảm của tôi, đây là lần đầu tiên Kim Dung hỏi về Quỳnh.

Trước nay, tôi vẫn luôn thầm cảm ơn sự phớt lờ của nó. Bây giờ, trước lúc chia tay, có lẽ nó

cùng muốn biết sơ qua tình hình yêu iếc của tôi .

Tôi buồn bã đáp :

- Thôi rồi !

- Ai thôi ai ?

- Quỳnh thôi tôi .

Tôi sợ Kim Dung sẽ hỏi tôi "tại sao", "vì đâu", tôi phải giải thích rắc rối, rầy rà. Nhưng

Kim Dung chẳng hỏi . Nó chỉ tặc lưỡi, bình luận :

- Vậy cũng đáng !

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.