CÒN CHÚT GÌ ĐỂ NHỚ - Trang 62

Cộng đồng chia sẽ sách hay:

http://www.downloadsach.com

- Trâm phải không, cháu ?

Tôi lắc đầu . Chẳng hiểu dì tôi căn cứ vào đâu mà nghĩ tôi thích Trâm. Chắc là dì thấy nó

bằng tuổi với tôị Trâm chuyên át giọng tôi, sống với nó, chắc nó quay tôi như quay dế.

Dì tôi gật gù :

- Vậy là cháu thích Quỳnh !

Lần này tôi cũng im re không đáp. Nhưng thấy tôi không lắc đầu, dì tôi biết tôi đã "nhận

tội".

Dì tôi nhẹ nhàng đặt tay lên vai tôi :

- Cháu lớn rồi, chuyện đó cũng tự nhiên thôi ! Miễn sao đừng để ảnh hưởng đến việc học

tập !

Dì tôi đem chuyện đó nói với mẹ Quỳnh. Bác Tám gái chẳng tỏ ý gì cấm cản. Bác chỉ nói

đợi tôi học xong đại học rồi tính.

Từ khi nghe dì tôi thuật lại như vậy, lúc nào tôi cũng mong chóng đến ngày ra trường.

Chương 15: Còn Chút Gì Để Nhớ

Ở lớp, Kim Dung "dính" với tôi như hình với bóng. Gần suốt năm học đầu tiên, tôi chẳng

chơi thân với ai ngoài nó. Tuy nhiên cái tính bạt mạng của nó vẫn làm tôi ơn ớn.

Thỉnh thoảng, nó lại rủ tôi :

- Ngày mai "cúp cua" đi !

Ý nó xúi tôi trốn học. Tôi hỏi :

- Chi vậy ?

- Đi chơi !

- Buổi sáng đi học, buổi chiều đi chơi cũng được vậy ?

Nó triết lý :

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.