CON ĐƯỜNG ĐAU KHỔ - Trang 366

đầu có những tiếng quát hỏi:

- Thế bao giờ thì mới giảng hòa với thằng Đức?

- Xà phòng sẽ phát mỗi người được bao nhiêu?

- Còn nghĩ phép thì thế nào?

-Thưa ông ủy viên thế bây giờ ở ta sẽ thế nào ạ? Sẽ bầu ra một ông

vua chăng? Ai sẽ đánh giặc?

Để trả lời các câu hỏi cho thật sát, Nikôlai Ivanôvits leo xuống diễn

đàn, và quanh ông có một tốp lính náo nức xúm lại. Thượng tá Tyôt-
kin, chống khủy tay lên lan can diễn đàn nhìn theo cái đầu trần húi
ngắn và cái gáy béo phị của ông ủy viên quân sự di động giữa đám mũ
sắt, đi xa dần ra, quay bên này bên nọ. Một người lính tóc hung đỏ, vẻ
tinh quái, áo ca-pốt khoác hờ trên vai (Tyôtkin biết rõ mặt anh này: một
tay ở đại đội điện thoại) nắm lấy cái nịt thắt ra ngoài áo da của Nikôlai
Ivanôvits, và mắt đảo lia lịa, hắn cất tiếng hỏi:

-Ông ủy viên quân sự ơi, ông vừa nói với chúng tôi rất hay ho, và

chúng tôi đã nghe ông nói một cách khoái chí lắm... Bây giờ ông cho
tôi hỏi một câu. Đám lính vui mừng nhao nhao lên và nhích lại gần
hơn. Thượng tá Tyôtkin cau mày và lo lắng trèo xuống diễn đàn.

- Tôi xin hỏi ông, - người lính nói, một ngón tay giơ lên ngang mặt,

cái móng đen thui gần chạm vào mũi Nikôlai Ivanôvits - Tôi vừa có thư
ở quê gửi ra: con bò cái nhà tôi chết rồi, mà nhà tôi thì không có ngựa,
thành thử vợ tôi phải dắt con đi ăn mày... Thế thì xin hỏi bây giờ nếu
tôi đào ngũ thì ông có quyền xử bắn tôi không?

- Nếu anh coi trọng quyền lợi cá nhân hơn nền tự do thì anh cứ phản

bội nó đi, cứ phản bội Juđa đi, và nước Nga sẽ nói thẳng vào mặt anh:
anh không xứng đáng làm người lính của quân đội cách mạng... Đi về
nhà đi! - Nikôlai Ivanôvits quát lớn, giọng gay gắt.

- Này ông đừng có mà quát tôi nhé!

- Ông là cái thá gì mà dám quát vào mặt chúng tôi?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.