CON ĐƯỜNG ĐÊM - Trang 116

làm gì? - Hawk hỏi
- Không ! tôi ra đứng ngoài này để bị mê hoặc. Tôi không ngủ ngon giấc
được nữa. Về già cơ thể không cần ngủ nhiều.
Hawk yên lặng. Anh đưa mắt nhìn ánh sáng của ngôi nhà chính như đang
vẫy gọi mình
- Tôi vào đây - anh nói - Chúc anh ngủ ngon
- Chúc cậu em ngủ ngon!
Hôm sau, mặt trời đã gần lặn xuống khi Hawk cưỡi ngựa đi vào sân. Người
anh đẫm mồ hôi, mệt mỏi và bẩn thỉu. Đêm qua anh khó ngủ, thức gần như
cả đêm và luôn nghĩ đến niềm vui trên cái giường khác. Anh tức bực vì
không thể quên đi được điều đó. Anh tự trừng phạt bằng cách làm việc
quần quật suốt ngày. Giờ anh muốn tắm rửa và có được cái gì đó tươi mát
trên da thịt, như Lana chẳng hạn. Hawk bực tức nghiến răng
Anh dừng ngựa, nhảy xuống tháo yên cương. Anh nghe thấy từ bên kia
vang lại giọng hát run rẩy đơn điệu. Anh nín thở lắng nghe, cảm thấy rất lạ
lùng
Hawk buộc chắc dây cương ngựa vào cột, để ngựa đứng đó và lách người
nhẹ nhàng đi về phía có tiếng hát dọc theo hàng rào. Đến góc nhà anh nhận
ra ông Bobby ngồi ngắm mặt trời lặn và hát một mình. Hawk dừng lại lắng
nghe, anh nhíu mày, nhăn trán cố hiểu nghĩa của câu hát. Anh muốn nhận
ra bài hát nhưng âm điệu kia rất xa lạ đối với anh.
- Bài hát gì vậy hả ông? - Hawk hỏi - Cháu không biết bài hát này, ông học
đâu ra vậy?
Ông già Bobby nhiệt tình giúp anh:
- Trong phim “Những mũi tên lửa” năm 1949 đấy - Ông già hiền lành lắc lư
cái đầu. Hawk thấy tay ông cầm chai rượu
- Ông lấy rượu ở đây đấy? - Hawk tưởng ông bị cấm uống rượu - Ai cho
ông rượu đấy?
- Ông đổi chác lấy rượu - Ông giải thích hơi bối rối vì giọng nói có vẻ chê
trách của Hawk - Đổi vị thuốc thần lấy chai rượu.
Hawk đoán thầm. Vị thuốc thần có lẽ là bức ảnh người đàn bà khoả thân
mà ông già da đỏ muốn đổi chác đêm qua. Chắc sau đó ai đấy đổi cho ông

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.