CON ĐƯỜNG ĐÊM - Trang 160

- Anh để em gác thay cho chốc lát, anh đi ngủ đi - Cô đề nghị
Trong ánh trăng nhợt nhạt, cô nhìn thấy những nếp nhăn mệt mỏi quanh
miệng anh. Anh lắc đầu:
- Em nằm xuống nghỉ đi - Anh khẽ ra lệnh
- Nếu anh không ngủ, em cũng không ngủ - Lana quỳ xuống bên cạnh anh -
Em ở đây, bên anh.
Anh ngần ngừ. Rồi anh nhấc tay mở tấm chăn đang khoác trên mình. Lana
hiểu đó là lời mời. Cô gục đầu vào vai anh. Anh trùm tấm chăn che kín hai
người
- Thế này ấm hơn anh ạ - Cô khẽ nói
- Hmmm - cô nghe thấy tiếng đập của tim anh và hơi thở của anh trên mái
tóc - Ấm hơn, nhưng rồi sẽ đến lúc quá ấm đấy - Anh cười khẽ và thì thầm
Cô mỉm cười trong bóng tối, cảm thấy thoải mái, dễ chịu và khoan khoái
trong vòng tay anh khi được lan truyền hơi ấm từ cơ thể anh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.