CON ĐƯỜNG ĐÊM - Trang 161

Janet Dailey

Con đường đêm

Dịch giả: Trần Mậu

Phần IV - Chương 23

Hawk mở bừng mắt khi nghe thấy tiếng vỗ cánh. Anh bực tức nhận thấy
mình cũng đã ngủ thiếp đi. Bao lâu rồi? Anh nhìn mặt trời treo lơ lửng. Có
lẽ hai giờ, chứ không nhiều hơn. Lana nằm trong vòng tay anh, nặng trĩu.
Cô bình thản thở đều trong giấc ngủ say. Người anh mệt mỏi, tê cứng vì
ngồi bất động lúc lâu. Dù tê cứng anh cũng không muốn cử động.
Có cái gì đó làm con chim giật mình, vì thế anh ngồi lặng im lắng nghe.
Đột nhiên anh có thể phân biệt được các loạt tiếng động. Lá cây xào xạc
trong gió và có ai đó hay con gì đó đi trên cỏ cao. Rồi anh nghe tiếng vó
ngựa vỗ vào mặt đá, thẳng từ dưới vọng lên và không chỉ có một con ngựa.
Anh để bàn tay bịt miệng Lana, đánh thức cô dậy và dập tắt mọi tiếng động
ngay từ đầu.
Cô cựa quậy dưới áp lực bàn tay anh. Có tiếng ngựa hí, tiếng sỏi đá lạo xạo
dưới gót ủng. Hawk nhìn hai con ngựa trong hang, hình như chúng chẳng
hề quan tâm gì tới những tiếng động này. Tiếng tay vục vào nước báo cho
Hawk hay họ đã tìm thấy nguồn nước.
- Ô, nước mát quá. Tôi chưa bao giờ được uống nước mát đến như vậy -
Hawk nhận ra giọng của Bill Short
- Đổ đầy chai đi, trước khi thả ngựa xuống - Rawlins ra lệnh
- Sao nó có thể biến mất không để lại dấu vết gì được nhỉ? - Short hơi ngạc
nhiên hỏi - Tôi cho rằng nếu nó đi qua đây thì nó đã đi khỏi từ lâu rồi
- Việc đó chứng tỏ nó khôn ngoan lắm. Nó định lừa chúng ta mất thời gian
vào việc tìm kiếm dấu vết của nó. Trong lúc nó đã cao chạy xa bay từ lâu
thì chúng ta cứ luẩn quẩn ở đây.
- Nhưng nó đi đâu?
- Đa số người Navajos có lều mùa hè trong núi. Tôi đoán Hawk đã đem cô
gái tới đó - Rawlins nói - Có thể nó đã tới nơi và đang cười nhạo chúng ta.
Nhưng khi ta gặp nó, nó sẽ hết cười thôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.