CON ĐƯỜNG ĐÊM - Trang 163

- Để anh đi lấy nước - Anh đứng dậy, khoác chăn lên vai - Lũ ngựa cũng
cần thêm cỏ
- Anh đợi em với - Lana uống ngụm cafe cuối cùng cố không để rớt ra một
giọt - Em đi cùng anh.
- Cái gì? Ngã gãy cổ đấy em ạ - Hawk đùa
Lana hình dung ra con đường anh đã tả với những mấu tay vịn trên vách đá.
Cô nhún vai.
- Hồi ở Colorado em đã từng tập luyện leo núi. Việc ấy chẳng hề nguy hiểm
và chẳng có gì đặc biệt cả. Những gì anh làm được, em cũng có thể được. -
Rồi cô bổ sung điều quan trọng nhất - Ở trên cao này em không chịu được.
Em chóng mặt lắm. - Thực ra không đến mức đó, nhưng cô không muốn ở
lại một mình.
Hawk ngập ngừng giây lát rồi đồng ý:
- Được, em đi cũng được. Anh đi trước
- Như thế nếu em ngã, anh có thể đón đỡ em - Cô đùa
- Hay! Hay quá - Hawk mỉm cười, quẳng chiếc chăn lại phía cô - Em ném
chăn này xuống cho anh đựng cỏ mang về cho ngựa
Cô theo anh ra tận rìa bức tường bên ngoài hang, chăm chú nhìn anh vắt
người, chân dò từng chỗ để tựa. Anh biến mất nhanh chóng khỏi tầm nhìn
của cô. Lana nén thở cho tới khi chân anh chạm lòng khe. Cô gập chăn ném
xuống cho anh
- Giờ đến lượt em - Hawk kêu, vòm tay qua miệng để làm loa để cô nghe rõ
hơn - Nếu muốn, em có thể quyết định khác đi cũng được.
- Không, không đâu!
Lana bắt chước động tác của anh, vắt người bên rìa tường, chân rờ tìm chỗ
bám. Cô không biết phải bắt đầu như thế nào, nhưng khi đã đi được bước
đầu tiên thì chỉ có một con đường xuống. Cô sử dụng những chỗ để trụ
chân, luôn sợ rơi nhào xuống. Xuống tới nơi, đầu gối cô còn run rẩy. Tay
Hawk đặt bên hông cô và đỡ cô xuống mấy bậc cuối cùng. Lana muốn
trách anh miêu tả không chính xác. Chỗ vịn trụ của bàn chân và bàn tay giờ
nhỏ lại chỉ còn đủ cho ngón tay và ngón chân. Nhưng cô rất vui khi xuống
tới nơi an toàn và có thể được ở bên anh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.