CON ĐƯỜNG ĐÊM - Trang 69

- Anh làm gì thế? - cô ngạc nhiên hỏi
- Chị phải đi ngủ! - anh nói và bế bổng cô lên.
Cô quá mệt mỏi để chống cự lại. Anh đặt cô đứng trong phòng ngủ và bật
đèn. Lana đứng đó như bị tê liệt, bất động. Anh cởi zipper váy cô và kéo nó
quá đầu. Cô không giúp anh, cũng chẳng chống cự lại. Rồi anh cởi áo cô.
Ý nghĩ chạy ngược trong cô. Cô lại là đứa trẻ ngủ trong nôi, và cha cô ru cô
ngủ. Áo nịt vú bị cởi ra, rơi xuống vai. Xi líp bị kéo xuống dưới tụt khỏi
mông
- Váy ngủ chị để đâu? - Hawk hỏi
Lana đáp lại ánh mắt của anh ta. Cô thường mặt quần áo ngủ. Anh không
biết bộ quần áo ngủ của cô để ở dưới gối hay sao? Miệng anh mỉm cười lại
thành một vệt mỏng. Anh lật chăn, bế cô đặt xuống khăn đệm trải giường
và đắp lại chăn cho cô
Ánh sáng chợt tắt ngấm khi anh ấn công tắc. Gian phòng chìm đắm trong
bóng tối. Cánh cửa vào quá khứ đóng sập lại. Lana nhớ lại tất cả những gì
đã xảy ra trong đêm nay và cô vô cùng hoảng hốt.
- Anh Hawk - cô sợ hãi kêu và nhỏm dậy.
Dáng anh đứng thành bóng sẫm trong khung cửa
- Gì vậy? - anh trả lời
- Anh đừng đi, đừng để em một mình - cô xưng hô thân mật, nhưng vô
cùng sợ hãi
Anh quay trở lại, nhìn thẳng vào gương mặt tái nhợt và đôi mắt sợ hãi mở
to
- Em ngủ đi - anh khuyên nhủ
- Em sợ - Lana khẽ khàng nói. Rồi cô tiếp lời - Chắc anh biết cô đơn như
thế nào? em không có ai cả, em sợ.
Tấm đệm giường lún xuống dưới sức nặng của người đàn ông
- Em nằm dịch ra - Hawk ra lệnh
Lana xích lại tận phía kia của giường, dành chỗ cho anh. Anh nằm xuống
cạnh cô, đưa tay kê dưới cổ cô. Cô ép sát người vào anh, cảm nhận sự gần
gũi của anh như một món quà tặng của số phận. Cô để tay lên ngực anh, áp
trán vào má anh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.