CON ĐƯỜNG ĐÊM - Trang 67

- Tôi tin điều ấy - anh lạnh lùng nói
- Trước đó thì không - cô thẳng thừng đáp lại
- Chị ngạc nhiên à?
- Không, thực ra không. Anh có thể gọi điện lần nữa được không?
Anh đi lại máy điện thoại và quay số, rồi nói vào máy.
- Chưa có tin gì mới - anh nói khi trở lại
- Không thể thế được. Phải có tin mới chứ! Bệnh tình của ông ấy tiến triển
chứ?
- Họ là những y tá, nhưng họ không nói gì cả. Chị cần phải nghỉ. Sao chị
không đi ngủ đi. Sáng mai...
- Không! - cô bác bỏ ngay lập tức đề nghị của anh. - Tôi không thể đi ngủ
được. Điều này anh không thể hiểu nổi. Anh không thân thiết với ông John
như tôi.
Lana ràn rụa nước mắt. Môi cô mím chặt. Vai rung lên bần bật. Cô khóc
nức nở
Một bàn tay chạm vào cánh tay cô, cô cố gạt nó ra. Anh đưa tay ôm cô và
cô gục đầu vào người anh. Nước mắt cô ướt đầm áo anh. Anh ôm chặt lấy
cô. Lana bình tĩnh lại
- Tôi đoán chắc anh căm thù những người phụ nữ khóc - cô thổn thức
- Chị thực sự hợp với anh Chad - Hawk nói châm biếm, nhưng không nghĩ
như vậy
- Đợi lâu quá. Dù tôi đã tự nhủ không tin tức có nghĩa là tin tốt lành rồi.
Nhưng...
Chuông điện thoại reng.
- Để tôi nghe.
Nhưng anh cố ấn cô ngồi xuống ghế bành. Chắc là Chad, không ai ngoài
anh ta gọi cô vào giờ này
Anh nhấc ống nghe. Mọi cơ bắp của cô căng lên. Cô lắng nghe, nhưng
không hiểu được gì từ những câu trả lời của anh. Cả nét mặt anh cũng
không biểu lộ thái độ cảm nhận gì. Cô nín thở khi anh đặt ống nghe xuống
và quay về phía cô
- Chị để rượu whisky ở đâu?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.