CON ĐƯỜNG ĐÓI KHỔ - Trang 305

“Sao vậy?”

“Vì chúng chẳng bao giờ thỏa mãn. Chúng giống tụi chính trị viên,
bọn đế quốc và những kẻ giàu xấu xa.”

“Sao ạ?”

“Chúng ăn sạch của cải. Chúng ăn sạch mọi thứ trong tầm mắt. Rồi
ngày nào đó, khi chúng đói quá thì ăn luôn chúng ta.” Tôi im lặng.
“Ngày mai khi em dậy thì tất cả chuột tiêu rồi. Anh sẽ xử nó. Anh
dùng loại thuốc công hiệu của mình với bùa bí mật. Nhưng em không
ngủ thì chẳng hiệu quả đâu.” Anh đứng lên, đóng cửa sổ. Chúng tôi
nằm trên chiếu. Tôi cố ngủ nhưng chuột tiếp tục nhai, còn muỗi tiếp
tục day dứt chúng tôi. “Anh dạy được em cách bay lên trăng,” anh nói
trong bóng tối. “Cách nào?”

“Chỉ cần nghĩ đến trăng rồi ngủ thôi.”

Tôi thử làm vậy. Tôi thiếp ngủ, nhưng tôi chẳng bay được lên trăng
hay ngay cả mơ thấy cái mặt kỳ bí của nó. Tôi cũng chẳng dậy sớm
để kịp nói với anh phó nhòm là những điều anh dạy chẳng hiệu quả gì
hết.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.