CON ĐƯỜNG ĐÓI KHỔ - Trang 306

CHÍN

MẸ RÉ LÊN. Ba đứng sừng sững trước mặt bà, vẻ ma quỷ trên

mặt ông, tay cầm đuôi sáu con chuột lớn đung đưa. Một con còn thoi
thóp, nó giãy giụa yếu ớt. Mẹ xuống giường.

“Anh tìm đâu ra chúng vậy?”

Tôi ngồi dậy. Khắp chiếu, dưới gầm bàn, cạnh cửa đi, trên nóc tủ chè,
gần giường là những xác chuột xù lông. Tôi thét lên. Căn phòng là
núi sọ của đám chuột, bãi chiến trường của chúng. Chúng chết ở mọi
vị trí có thể tưởng tượng được. Chuột ở gần gối tôi, bám dính vào
chiếu với hàm răng vàng lộ ra, chuột ở khắp miếng vải đắp của tôi,
vài con chết kế bên tôi, dưới tấm vải, bỏ mạng trên bàn, những cái
đuôi dài toòng teng trên cạnh bàn. Vài con chết ở chân tường mà chân
vẫn còn bám lên màn cửa sổ, thả cái đuôi dài lủng lẳng. Số khác chết
trong giày của ba, cái đuôi lộn với dây giày. Chúng chết với con mắt
vàng mở ra, nhìn trân trối chúng tôi với vẻ đe dọa trả thù, dài dại mà
nghiêm nghị. Vài con còn giãy giụa, vẫn còn sống, ba giải thoát
chúng khỏi đau khổ bằng cách đập giày vào đầu chúng một cách
thành thạo. Đám chuột chết với cái nhìn màu vàng và phọt ra chất
lỏng xanh lam ở miệng. Những con lông lá to tướng cùng cái đuôi dài
quằn quại giữa đồng bọn, những bộ móng bé xíu giãy giụa. Ba lượm
một con lên thêm vào bộ sưu tập các quả lắc của ông. Con vật đó gây
chuyển động bất ngờ vì vết rạch dài của mấu cành cây, nó vướng vào
và làm rách luôn cổ tay áo sơ-mi của ba. Ba quăng sinh vật đó vô
tường, để lại vết in ở đó trong lúc nó bẹp gí trên sàn, hàm răng lởm
chởm níu lấy vải bao tải, chưa chịu chết. Xác chuột ngập lên tận mắt
cá chân ba. Tôi sợ quá không nhúc nhích nổi.

Ba đến bên tôi, vẻ mặt tinh quái, ông đu đưa sáu con chuột trên người
tôi như các quả lắc ghê tởm. Tôi chạy qua mẹ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.