CON ĐƯỜNG ĐÓI KHỔ - Trang 308

“Đừng đụng đến bất cứ thứ gì!” Mẹ nói.

Mẹ quét hết các góc, quét gầm giường, dưới tủ chè. Bà dời mấy

bao tải lỗ chỗ và thau chậu phía sau cửa, thở hổn hển trong nỗi khiếp
đảm suốt lúc đó. Các bao tải ít nhiều đều bị ngấu nghiến, đám chuột
đã chết giữa đồ tạp hóa của bà. Mẹ quét chúng ra cửa, làm thành một
đống xác. Tôi đi tìm cái thùng, thấy một cái lớn từng đựng đồ uống
sô-cô-la. Chuột đầy cả thùng. Cái đống nhìn sởn gai óc đó làm tôi
suýt ói. Mẹ bỏ thùng chuột lên đống rác cao ở chỗ cái xe cháy. Lúc
về, bà quét và rửa phòng bằng chất tẩy. Bà gần như tắm cho chúng tôi
trong chất đó. Rồi bà rửa tay cả nhà trong chất hòa tan cô đặc. Sau đó,
bà làm đồ ăn trong khi ba chuẩn bị đi làm.

Trong lúc chúng tôi đang ăn thì có tiếng gõ cửa.

“Vào đi,” ba nói.

Trời lúc này hãy còn quá sớm. Chúng tôi kinh ngạc khi nhìn thấy gã
đàn ông mặc bộ đồ rách rưới mới vào, dáo dác nhìn quanh. Mắt gã
màu vàng, nước da nhợt nhạt, môi khô ngắt. Gã ở chỗ chủ nhà đến
đưa tin nhắn. Chúng tôi được tin là tiền nhà tăng lên. Hiển nhiên
chúng tôi là kẻ duy nhất trong khu này bị tăng giá. Sau khi gã đã gửi
tin, bao gồm lựa chọn dọn đi nếu không thích giá thuê mới, và ra về,
ba ngồi trước bàn đồ ăn như người bị đá vô be sườn. Ông không tỏ ra
đau đớn mà ngồi im, ánh mắt có chút hoang mang. Khi ông cử động
thì hất khớp cổ và bẻ khớp tay. Sau đó, ông động đậy hoài, bồn chồn,
mặt nhăn nhó.

“Anh không muốn ăn nữa,” lúc sau ông nói. Nhưng ông cầm muỗng
lên, tiếp tục ăn sạch luôn cả đĩa. Sau đó, ông sai tôi đi mua ít ogogoro.
Bà bán hàng chưa dậy, ba bực mình khi tôi về mà chẳng mua được gì.
Tôi lại đi, đánh thức bả, đập cửa, bả dậy, chửi tôi trong lúc đong rượu
vào chai. Ba uống một hơi hết nửa chai. Mẹ dọn bàn. Rồi bà xuống

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.