CON ĐƯỜNG ĐƯA TIỄN ĐẦY HOA - Trang 164

Thân sờ gương mặt ướt đẫm của mình, không rõ là nước mưa hắt lên, hay
nước mắt cuối cùng đã rơi xuống.

Không có đóa hoa nào nở rộ mãi, không có cơn mưa nào rơi mãi, thế

thì, cũng chẳng có hồi ức nào tồn tại mãi mãi, đến lúc đặt dấu chấm hết rồi.
Cô tự nhủ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.