CON ĐƯỜNG ĐƯA TIỄN ĐẦY HOA - Trang 226

hưởng thụ sự hành hạ đó.

Chuyện cũ chỉ như ngày hôm qua, mà thế sự hình như luôn thích diễn

ra theo một cách thức khiến người ta bất ngờ nhất. Chỉ trong vòng chưa đến
một năm, họ đã đi trên những con đường khác nhau. Không có sự chờ đợi
và giữ gìn của anh, Tân Thần vẫn trưởng thành, đồng thời cũng như những
gì anh thầm mong nỏi – quyết định cuộc sống riêng mình một cách hiểu
biết và có trách nhiệm, đến sở thích nghiệp dư cũng rất lành mạnh.

Ông Tân Khai Vũ nhìn Lộ Phi, tỏ ra thoải mái, “Nếu muốn tìm Thần

Tử thì gọi điện cho nó. Cứ đợi thế này cũng không phải cách hay. Không
thử thì cậu sẽ mãi mãi không biết được rằng tiếp theo đó sẽ xảy ra điều gì”.
Ông cười, “Hơn nữa bị con gái tôi từ chối cũng không mất mặt đâu”.

Dưới ánh đèn vàng vọt, Tân Khai Vũ bốn mươi bốn tuổi vẫn trông trẻ

hơn tuổi rất nhiều, nhưng đã không còn vẻ ngông cuồng như trước, là nét
đặc biệt để phân biệt ông với những người đàn ông đã làm cha khác. Lộ Phi
bỗng ý thức được, cô gái có dáng vẻ giống ông, năm cô hai mươi lăm tuổi,
ánh mắt cũng không còn bất cần như trước, mà đầy ắp nghi ngại.

Thời gian đã để lại dấu vết của nó trên mỗi người một cách không hề

nương tình như thế.

Lộ Phi không còn gì để nói, Tân Khai Vũ lướt qua anh rồi đi thẳng

vào trong. Lộ Phi từ từ thả lỏng bàn tay luôn nắm chặt của mình. Anh
không sợ Tân Thần từ chối, nhưng sau khi nghe Lâm Lạc Thanh kể chuyện
cũ, anh bỗng dưng không biết phải đối diện với cô thế nào nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.