CON ĐƯỜNG ĐƯA TIỄN ĐẦY HOA - Trang 258

Tân Địch tỏ ra nghiêm túc, bận rộn chỉnh sửa trang phục, dựng bảng

phản quang. Tân Thần tuy bị chỉ đạo đến phát phiền, nhưng dù sao cũng
thấy đỡ vô vị hơn là ở nhà làm bài tập, nên cũng rất ngoan ngoãn phối hợp.

Cô dựa vào bức tường hoa của ngôi nhà cũ, đầu hơi ngẩng lên. Ánh

nắng mùa thu chiều vào làn da trắng, từ cằm đến cổ vạch nên những đường
nét mỹ miều, theo hơi thở và nhịp tim, phần gần xương quai xanh phập
phồng khiến người ta mê đắm.

Lộ Phi không còn đứng xem được nữa, báo với Tân Địch có việc phải

đi rồi vội vã bỏ đi.

Về sau Tân Địch đưa album đã hoàn thiện cho Lộ Phi xem. Một quyển

mỏng, chất liệu giấy tất nhiên cũng không đẹp lắm, nhưng ai cũng phải
công nhận rằng, dù là thiết kế của Tân Địch, tài chụp ảnh của Nghiêm Húc
Quân hay diễn xuất của Tân Thần, đều có thể nói là rất sáng tạo và có trình
độ, đối với một học sinh mà nói thì đã rất chuyên nghiệp rồi. Anh giữ lại
một quyển, đặt cùng một nơi với tranh phác thảo mà Tân Địch vẽ cho Tân
Thần trước kia.

Lộ Phi nghe Tân Địch nói Nghiêm Húc Quân lấy hết can đảm đòi dạy

ôn mỹ thuật cho Tân Thần thì thấy khó chịu, nhưng Tân Địch bảo: “Tên đó
nhanh nhẹn, biết ứng phó với kỳ thi mỹ thuật thế nào, sẽ cố gắng dạy Thần
Tử vẽ tĩnh vật. Thần Tử không được học căn bản, cũng cần phải học
phương pháp ôn thi cấp tốc này”.

Anh không nói được gì, đành an ủi mình, dù sao chỉ khoảng hơn nửa

năm mà thôi. Nhưng không ngờ Tân Thần lại quay đoạn quảng cáo ấy dưới
sự “khuyên nhủ” của Nghiêm Húc Quân.

Tân Địch càu nhàu: “Đã thế này rồi cũng không sao chứ nhỉ? Quảng

cáo hết thời hạn cũng sẽ bỏ đi thôi”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.